LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1107

Trương Nguyên nhìn, a, là Vương Anh Tư. Thầy Vương Tư Nhâm cho

phép nàng cải trang nam nhi đi chơi ư, chắc vì đây là lâm viên của nhà nên
Vương Anh Tư được tự do hơn, hắn vịn hai tay vào lan can cười nói:

- Anh Tư sư muội thật hăng hái!

Trên con thuyền nhỏ có hơn chục cây măng to như ngà voi, hẳn là đào

được ở trong rừng trúc đằng trước mặt. Vương Anh Tư cầm một ngọn
măng lên nói:

- Cây măng này tặng huynh!

Nói rồi nàng dùng sức ném cây măng về phía mộc các. Sức Vương Anh

Tư thì được bao nhiêu, cây măng to va vào thành gác kêu ‘bốp’ một tiếng
rồi lại rơi xuống nước, thuyền nương vội vàng chèo thuyền lại gần, mò
măng lên rồi neo thuyền vào cột gỗ, Vương Anh Tư lên bờ ngồi xổm bên
bờ suối rửa tay, rồi lẹ làng đi lên mộc các, nhìn quanh, mắt mở to cười nói:

- Chỉ có một mình huynh thôi sao?

Trương Nguyên nói:

- Đại huynh ta Trương Tông Tử sắp tới rồi.

Vương Anh Tư nói:

- Chúng ta tìm chỗ khác nói chuyện, muội có chuyện muốn nói với

huynh.

Nói rồi, nàng quay người bước đi, đi được vài bước, nàng quay đầu lại

vẫy tay gọi:

- Đi nào, tới rừng trúc trước mặt, rừng trúc xanh mướt đẹp lắm, các lão

tiên sinh sẽ không tới đó đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.