LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1181

hương khói nơi đây sẽ vượng đấy.

Mặt trời từ từ ngả sang phía tây, thuyền từ hồ Giám chèo về phía Sơn

Âm, hai mái chèo xuôi theo dòng nước rất nhịp nhàng, Trương Nguyên
nhắm mắt nghe tiếng nước dưới đáy thuyền, trong lòng nghĩ đến thiên tai
của thời kỳ tiểu băng hà, nhưng hắn cũng lực bất tong tâm, hắn không phải
là quan địa phương, cho dù là quan địa phương thì năng lực cũng có hạn,
ngay cả vùng sông nước ở Thiệu Hưng cũng chịu hạn. Tương lai của triều
Đại Minh thật là suy bại, chuyện bây giờ Trương Nguyên có thể làm là
quản lý tốt mấy hộ điền nông của mình, giúp họ vượt qua cơn mất mùa năm
nay, xem chừng ruộng đất bên hồ Giám này cũng sắp phải chịu thiên tai,
cũng không đến nỗi mất mùa nhưng phải thiết lập kho lương, việc này phải
nói rõ với thúc tổ Trương Nhữ Sương, việc xây kho lương tích trữ lương
thực cứu tế cũng phải nhanh chóng thực hiện.

Chạng vạng hôm đó, sau khi dùng cơm chiều, Trương Nguyên đi bái

kiến thúc tổ Trương Nhữ Sương ở Bắc viện Tây Trương, nói những chuyện
đã thấy hôm nay và chuyện hắn muốn thành lập kho lương nhân dịp bọn Lỗ
Vân Bằng dùng điền khế và ngân lượng để cảm tạ, , Trương Nhữ Sương
cau mày nói:

- Con mới mười sáu tuổi, học hành vẫn là việc chính, như vậy có phải là

dụng tâm quá mức rồi hay không?

Trương Nguyên nói:

- Cháu cho rằng, trong học có hành, trong hành có học, cháu đọc sách

thánh hiền để hiểu rõ chuyện đời, chính là muốn dùng đúng chỗ, như vậy
mới là học thực sự, đọc vạn quyển sách phải đi vạn dặm đường, nếu chỉ ở
nhà đóng cửa đọc sách thì đó không phải là học vẹt sao, làm sao sau này có
thể có thể giúp thiên hạ.

Trương Nhữ Sương mỉm cười, gật đầu nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.