LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1200

rượu chỉ là uống rượu, thiếu gia không giống bọn họ. Trương Nguyên đứng
dậy đi dặn tiểu nhị rang một bát to cơm rang trứng, một bát nhỏ canh thịt,
tiểu nhị vội vàng đi. Chưa đến một khắc, khay bằng nước sơn được bưng
lên, Trương Nguyên dặn Mục Chân Chân:

- Chân Chân, ăn cơm đi.

Sau đó liền ngồi xuống uống rượu nghe diễm khúc. Hắn tuy không

giống Trương Ngạc, Chiêm Sĩ Nguyên phóng túng thanh sắc như vậy
nhưng đối với thanh sắc cũng không phản cảm, nhìn nhìn, cười cười, cũng
rất là thú vị, đây mới chính là cuộc sống mà.

Dựa vào một góc nhã phòng còn có một chiếc bàn vuông nhỏ là để dành

cho khách chơi cờ và chơi bài. Mục Chân Chân đang ngồi ăn cơm trên
chiếc bàn đó, làm cho người hầu Năng Trụ và thằng nhóc Phúc Nhi đứng
đằng sau nhìn mà nuốt nước miếng. Họ theo tam thiếu gia ra ngoài dự tiệc,
trước nay đều là ăn những thứ cơm thừa rượu cặn, nào có giống như Giới
Tử thiếu gia gọi hẳn cơm rang trứng và canh thịt cho riêng tì nữ như thế
này.

Người hầu Năng Trụ thành thật, chỉ có suy nghĩ ngưỡng mộ chứ không

có gì khác, thằng nhóc Phúc Nhi khá là dung tục thì nghĩ thầm rằng:

- Nghe nói Mục Chân Chân này có võ nghệ. Bây giờ là tùy tùng bên

cạnh Giới Tử thiếu gia rồi, chắc hẳn đêm hầu hạ tốt thì thiếu gia mới sủng
cô ta như vậy.

Thiếu nữ đọa dân- Mục Chân Chân không ngờ mình còn có ngày được

người khác hâm mộ tới ghen ghét. Nàng cảm thấy thiếu gia đối với nàng
đúng là quá tốt, nàng nên làm thế nào đây, tim lại không thể móc ra được?

Lại đến lượt Vũ Lăng Xuân hát, nàng tự gảy đàn tam huyền hát:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.