LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1285

Trương Nhược Hi chặn lại nói:

- Đúng, Tiểu Nguyên đệ cũng đừng suy nghĩ nhiều, chuyên tâm học

hành thi cử là được rồi, tỷ tỷ cũng không gấp, muốn gấp cũng không gấp
được, cùng lắm thì không giữ được hai trăm mẫu rừng dâu kia vậy.

Trương Nguyên nói:

- Chỉ cần tỷ phu ra mặt làm chủ, hai trăm mẫu rừng ấy đệ nhất định giúp

tỷ phu đoạt lại, Đổng thị tưởng rằng nắm được khế ước thì rừng dâu ấy
thuộc về họ sao, nực cười, rừng dâu ngay cả đem ra mua bán cũng cần phải
có chủ nhân cũ ra xác nhận, tỷ phu chừa từng xác nhận cho rừng dâu ấy thì
nó không bao giờ thuộc về Đổng thị được, chỉ là bây giờ chưa thể nói lí
được, chỉ có thể bàn bạc lại kĩ càng hơn.

Trương Nhược Hi thấy đệ đệ nói vậy cũng an tâm phần nào, thấy Mục

Chân Chân bưng trà tới, nàng liền về tây lầu nghỉ ngơi.

Mục Chân Chân bưng trà tiến vào, hỏi:

- Thiếu gia còn có chuyện gì chỉ bảo?

Trương Nguyên nói:

- Chân Chân, ngồi đi, ta có chuyện muốn hỏi ngươi.

Mục Chân Chân liền ngồi xuống cạnh bên kia của chiếc bàn gỗ to màu

đỏ, cầm ngọn đèn đế cao màu trắng sứ di chuyển về phía Trương Nguyên,
khuôn mặt trắng như tuyết của thiếu nữ đọa dân rất sạch sẽ, lông mi dày,
ánh mắt thăm thẳm như nước hồ, nhìn Trương Nguyên nói:

- Thiếu gia.

Trương Nguyên nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.