LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1384

- Học cũng khá tốt, hai ngày nay rất chuyên tâm nghe giảng ở Thảo

Đường, bài tập làm rất tốt.

Tiêu Pháp nói:

- Trương Nguyên, Tông Dực Thiện, nếu hai người các ngươi nguyện ý

làm môn hạ lão phu, vậy lão phu sẽ nhận các ngươi. Ngụ Dung tiên sinh là
thầy của các ngươi, Tiêu Nhược Hầu ta cũng là thầy của các ngươi.

Trương Nguyên, Tông Dực Thiện vui mừng, cùng nhau quỳ xuống,

Tông Dực Thiện vui sướng thế nào nghĩ thôi cũng biết rồi. Tên của Tiêu
Thái Sử vang khắp thiên hạ, danh vọng còn cao hơn Đổng Kỳ Xương, có
thể bái Tiêu Thái Sử làm thầy, như vậy là có quý nhân trợ giúp. Đương
nhiên trong lòng Tông Dực Thiện rất rõ ràng, quý nhân lớn nhất của y là
bạn tốt Trương Nguyên, không có Trương Nguyên dẫn dắt, y vĩnh viễn
không bước được bước đầu tiên này. Tiêu Pháp cảm thấy Tông Dực Thiện
không cần nhắc nhở, xuất thân của Tông Dực Thiện hèn mọn, hơn nữa đã
hơn hai mươi tuổi rồi, làm việc chắc hẳn càng thận trọng, mà thiếu niên
Trương Nguyên thành danh, có thể có chút ngạo mạn, phải cho hắn tỉnh
táo, nói ra:

- Trương Nguyên, vừa rồi ngươi luận đạo rất hay, nhưng ngươi có biết

trung dung còn có trung dung của quân tử và trung dung của tiểu nhân
không?

Trương Nguyên biết Tiêu lão sư muốn giáo huấn hắn, cung kính nói:

- Đệ tử còn chưa phân biệt được sự khác nhau trong đó, mong lão sư chỉ

bảo.

Tiêu Pháp nói:

- Tài năng cơ bản nông cạn, năng lực bình thường lại lười biếng, du khí

hỗn loạn, không kiêng kị, đây chính là trung dung của tiểu nhân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.