LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1403

Hoành Vân trong sương khói mùa thu. Đang tập trung để vẽ thì lại bị tiếng
bước chân gấp gáp trên lầu quấy rầy. Đổng Kỳ Hưng vô cùng tức giận, khi
đang vẽ lão không cho phép ai đến làm phiền, sẽ phá hỏng không khí trang
nhã mà lão phải ấp ủ từ rất lâu. Vẽ tranh không phải cứ nhấc bút lên là vẽ
được, phải có hứng thú vẽ tranh mới được. Không đợi tỳ nữ vừa hấp tấp
chạy lên kịp mở miệng, lão quát:

- Vả vào miệng hai mươi cái đã rồi nói.

Ả tỳ nữ sắc mặt trắng bệch, đành phải tự vả vào miệng hai mươi cái hết

bên trái lại bên phải, đánh đến nỗi mặt đỏ ửng cả lên, lúc này mới ấm ức
bẩm báo:

- Lão gia, nhị công tử về rồi, nói là ở Hàng Châu bị người ta đánh.

Tay lão cầm bút vẽ hơi rung, ngòi bút khẽ chấm nhẹ một nốt trên bức

tranh vẫn chưa hoàn thành. Đổng Kỳ Hưng cau mày, chán ghét nhìn chỗ
bẩn trên bức họa. Bức họa vẽ núi Hoành Vân, núi Hoành Vân là danh thắng
của Tùng Giang. Bức họa này chính là chuẩn bị để đem tặng Chu Kính
Thao, chỗ bẩn lại ngay dưới ngôi nhà tranh, giống như một bãi phân trâu.

Bức họa đã sắp hoàn thành, lại bị phá hỏng thật đáng tiếc. Đổng Kỳ

Hưng không vội truy hỏi vụ con trai Đổng Tổ Thường bị đánh ở Hàng
Châu, mà kiên trì chấm phá thêm vào bãi cứt trâu, vẽ đống phân thành một
con chó đang nằm, lại thêm vào một hàng rào trúc, giống như chó sủa cổng
tre, lúc này mới hạ bút xuống, hỏi ả tỳ nữ vừa tự vả miệng mình đến nỗi hai
má đỏ rực kia:

- Nhị công tử bị thương nặng không? Người đang ở đâu?

Ả tỳ nữ dè dặt đáp:

- Bẩm lão gia, nhị công tử được khênh về, giờ đang nghỉ ở Song Hạc

đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.