LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1405

một mặt ngồi xuống cái đỉnh ba chân ở bên cạnh ghế cao sĩ mà Đổng Tổ
Thường đang ngồi, kéo tay con trai, cố bình tĩnh, hỏi:

- Rốt cục đã xảy ra chuyện gì, sao lại ra nông nỗi này, là ai đã đánh con?

Đổng Tổ Thường lửa giận lại lập tức bùng lên, quên mất mình bị khiêng

về lẽ ra nên tỏ ra vẻ sắp hấp hối mới phải, lớn tiếng nói:

- Chính là Trương Nguyên ở Sơn Âm, cháu nội của Trương Nhữ Sương,

chính hắn đã dẫn một đám người hầu đánh con, cha phải làm chủ cho con,
nếu không con chết không nhắm mắt.

Đổng Tổ Thường diễn đạt không lưu loát, giống như y sắp chết rồi, đây

là lời trăng trối lúc lâm chung của y vậy.

Đầu năm Đổng Tổ Thường từ Sơn Âm xem hội đèn trở về, nói là bị

cháu nội của Trương Túc Chi đá cho một cước, thắt lưng bầm tím, Đổng
Kỳ Hưng nhìn thấy đau lòng vô cùng, nhưng hỏi rõ ngọn nguồn thì là con
mình vô lễ trước. Đương nhiên, Đổng Kỳ Hưng cho rằng tên tiểu tử Trương
Nguyên đánh người còn đáng ghét hơn. Với lão, con trai lão có lỗi đi chăng
nữa thì cũng là lỗi nhỏ, hoàn toàn có thể tha thứ được, hơn nữa Đổng Kỳ
Hưng lão không biết dạy con sao, há phải để cho người ngoài dạy, tuy
nhiên nể mặt Trương Túc Chi, lão đành phải nín nhịn, còn viết một bức thư
tạ lỗi, vốn nghĩ rằng việc này coi như xong, cũng không nghĩ rằng sẽ cố ý
đi trả thù. Không ngờ hôm nay con trai lão lại bị tên Trương Nguyên đó
đánh, mà đánh đến mức bị trọng thương. Sự tức giận của Đổng Kỳ Hưng
có thể tưởng tượng ra được, lão ân hận ngày đó mềm yếu, sao lại có thể tạ
lỗi với Trương Nhữ Sương, lúc đó đáng ra phải truy cứu tội đánh người của
Trương Nguyên. Giờ đây Đổng thị của lão mà nhường một bước thì
Trương thị ngược lại sẽ được đằng chân lân đằng đầu, lại còn đánh con lão
ra nông nỗi này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.