LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1534

Thị trấn nhỏ ven sông sau một đêm ngủ say đã thức dậy, mọi thanh âm

đều huyên náo trở lại. Trương Nguyên trong tư thế nằm sấp đã ngáy khe
khẽ. Mục Chân Chân xoa bóp rất dễ chịu, cơn buồn ngủ bỗng dưng kéo
đến, không thể cưỡng lại được, ý thức của Trương Nguyên dần trở nên mơ
hồ, mặc cho ánh bình minh đang xuyên qua những khe hở trên mui thuyền,
làm cho cả không gian bên trong bừng sáng. Mục Chân Chân ngồi xổm,
nhìn thiếu gia đang ngủ say, trong lòng vui sướng. Nàng quay về chỗ ngủ
của mình, cũng bắt chước thiếu gia nằm sấp nhưng cảm giác không thoải
mái lắm, trước ngực có chút chật chội. Mục Chân Chân cố sức quay đầu ra
sau nhìn phần lưng hông của mình, từ lưng đến eo tạo thành một đường
cong, ép sát vào mặt sàn, đến mông lại nhô hẳn lên. Mục Chân Chân đưa
tay ra sau, tự chạm vào hông mình, nhưng chẳng có cảm giác gì đặc biệt,
nếu như… đổi lại là tay của thiếu gia thì sẽ như thế nào nhỉ?

Tưởng tượng như vậy, Mục Chân Chân chợt cảm thấy nóng ran cả

người, thầm tự mắng mình:

- Mục Chân Chân, ngươi thật không biết xấu hổ, đang nghĩ lung tung

cái gì vậy!

Nghe thấy tiếng phụ thân đã xách nước trở về, nàng nhanh chóng đứng

dậy.

Lúc Trương Nguyên tỉnh dạy thì mặt trời đã lên cao rồi, là do Trương

Ngạc đánh thức hắn. Trương Ngạc thấy hắn tỉnh dạy liền hạ thấp giọng nói:

- Giới Tử, đêm qua đệ và Mục Chân Chân chiến đấu ba hiệp rồi hả? Mệt

phờ rổi hả?

- Nói xằng bậy!

Trương Nguyên cười cười ngồi dạy, nói:

- Huynh mau lại xem đêm qua đệ đã làm được những việc gì!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.