LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 165

mắt, ta nghĩ tác giả đó sẽ không coi nhẹ hoạn nạn nghèo khổ, không coi
thường nhân tình thế thái, cũng không thể viết ra được tác phẩm hay như
vậy.

Lời kia vừa thốt ra, Trương Nhữ Lâm liền kinh ngạc, đúng là đã đọc qua

cuốn < Kim Bình Mai> hơn nữa cũng phải là tấm lòng của một nhân tài
mới có thể nói được những lời như thế, nhưng một thiếu niên mười lăm
tuổi đứng trước mặt hắn nói về < Kim Bình Mai> đúng là chuyện chẳng
hay lắm, liền quát lên:

- Ngươi đã đọc cuốn này ở đâu, còn nhỏ tuổi sao có thể hoang đường

như thế được!

Trương Nguyên hơi có chút chần chừ, Trương Ngạc liền trả lời thay cho

hắn:

- Ông nội, bọn cháu chỉ là muốn mở mang tầm mắt, cuốn < Kim Bình

Mai> này đúng là kiếp trước đã từng đọc rồi ạ.

- Nói xằng bậy.

Trương Nhữ Lâm đưa tay ra phía trước định cho Trương Ngạc một cái

bạt tai.

Trương Ngạc trốn ra phía sau, kêu lên:

- Ông nội, những lời cháu nói đều là sự thật, chẳng phải Giới Tử đang ở

đây ư, ông cứ hỏi sẽ biết.

Trương Nguyên khom người nói:

- Thúc tổ, vãn bối đúng là đã đọc cuốn < Kim Bình Mai>, không nhớ

nổi đã đọc ở đâu, chỉ còn nhớ là kiếp trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.