LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1802

- Để ta đi xem.

Nàng quay về phòng, thấy thiếu gia vẫn đang ngủ liền trở xuống, nói

Giới Tử thiếu gia quả thực rất mệt, đến chiều mới đi được.

Đám Năng Trụ, Phùng Hổ, Lai Phúc cùng tiểu nhị khách điếm mặt mày

hớn hở nói chuyện Đổng Kỳ Xương tự đốt nhà đêm qua. Lai Phúc trút
được cơn giận, y nói:

- Chết cười ta mất, Đổng Kỳ Xương đó để hai người ra khỏi nhà tránh

lửa, muốn đến phủ nha vu cáo chư vị tướng công, nào ngờ Giới Tử thiếu
gia nhà ta lường được Đổng Kỳ Xương sẽ dùng độc kế này nên đã sớm mời
Ngô lão gia và Lưu lão gia đến, để họ tận mắt thấy Đổng Kỳ Xương phóng
hỏa đốt nhà. Đúng là chuyện nực cười, người Hoa Đình phải kể chuyện
cười này đến mấy đời, mấy ngàn năm luôn ấy chứ. Chẳng biết Đổng Kỳ
Xương có tức chết hay không, mà dù không chết thì cũng không còn mặt
mũi nào bước ra khỏi cửa.

Tiểu nhị khách điếm Vũ Hạc cực kì hâm mộ Lai Phúc, nhất là câu “Giới

Tử thiếu gia nhà ta” của y tràn đầy tự hào. Tên tiểu nhị nhận ra y, chẳng
phải đó là tửu bảo Lai Phúc mới đến của Vọng Hải lầu đó sao, thì ra là
người nhà của Trương tướng công. Xem ra Trương tướng công muốn dùng
trăm phương ngàn kế đối phó Đổng thị, Lai Phúc chắc là nội ứng rồi.

Sảnh ăn toàn là nam nhân, Mục Chân Chân liền trở về phòng mài mực

luyện chữ. Nàng luyện Hoa Sơn bài, khi viết đầy một trang giấy trúc Duyên
Sơn thì nghe thấy tiếng thiếu gia từ giường vọng đến, hắn còn ngâm thơ:

- Vi báo thi nhân xuân thụy túc, đạo nhân khinh đả ngũ canh chung (Để

báo thi nhân đã đủ giấc, đạo nhân khẽ gióng chuông canh năm) – Chân
Chân phải không?

- Ừm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.