LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1896

- Vương tỷ tỷ vẽ đẹp quá, giống như thiếu phu nhân nhà nô tỳ vậy.

Thiếu phu nhân nhà nô tỳ lần trước vẽ bức tranh đá cầu, còn vẽ cả sáu bức
tranh làm lồng đèn, có một bức vẽ con ếch ở dưới đóa hoa mẫu đơn, vẽ
giống đến mức con ếch như sắp nhảy ra ngoài vậy.

Vương Vi đến ngồi trong khoang của Trương Nguyên, nghe Mục Chân

Chân nói vậy, bèn hỏi:

- Giới Tử tướng công đã thành thân rồi ư? Là tiểu thư nhà nào vậy?

Mục Chân Chân đáp:

- Là tiểu thư Thương thị ở Hội Kê, năm ngoái đã đặt sính lễ nhưng vẫn

chưa thành hôn.

Vương Vi “ồ” lên một tiếng. Một lát sau, nàng hỏi:

- Vậy Thương tiểu thư đích thị là tài mạo song toàn đúng không?

Mục Chân Chân gật đầu nói:

- Thưa vâng, dung mạo xinh đẹp, lại vừa đa tài vừa hiền thục. Nãi nãi

nhà nô tỳ rất thích, thiếu gia lại càng thích.

Niềm vui vẽ được bức tranh sen tịnh đế của Vương Vi nhạt dần, nàng

thấy có cảm giác hơi chua xót trào dâng trong lòng, đó không phải là ghen
tị, cũng không phải hâm mộ, chỉ là cảm thấy tự thương thân mình. Phụ thân
nàng vốn đang học ở Tuy Dương châu thì cáo bệnh về quê, rồi qua đời trên
đường đi, kế mẫu liền bán nàng cho nhà nuôi dưỡng sấu mã ở Dương Châu,
cuỗm hết của cải chạy mất. Quan tài của cha nàng lúc đó phải gửi lại trong
một ngôi chùa nhỏ ở nơi nào đó ở Giang Bắc, khi đó nàng còn nhỏ tuổi,
không nhớ được tên nơi đó và tên ngôi chùa, chỉ biết rằng vẫn chưa qua
sông, ở phía bắc của Dương Châu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.