LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1996

Quần thể thương nhân nhà Minh, thương nhân Sơn Tây tiết kiệm,

thương nhân Huy Châu thì vừa keo kiệt lại xa xỉ, điều này trong tiểu thuyết
thời Minh và trong bút ký có ghi lại. Mặc dù Vu Hồ không thuộc Huy
Châu, nhưng cũng gần với Huy Châu nên bị gọi chung là Huy thương.

Trương Nguyên liền cùng Trương Ngạc như thế như thế, như vậy như

vậy một phen. Trương Ngạc cười to:

- Giới Tử quỷ kế chồng chất. Huy thương kia tất sẽ mắc mưu. Ta sẽ đi

ngay bây giờ.

Phùng Mộng Long nói:

- Giờ đã là giờ ngọ, tại hạ làm chủ, mời các vị dùng rượu và đồ ăn.

Trương Ngạc nóng lòng diễn trò Hí Thi diệu kế, sốt ruột không chịu nổi

rồi:

- Không cần. Kỹ gia cũng có rượu và đồ nhắm. Đại huynh, Giới Tử,

chúng ta cùng đi. Huynh đệ đồng tâm đá cũng phải mềm nha, ha ha.

Trần tú tài ở lại bồi tiếp Phùng Mộng Long. Ba huynh đệ Trương Đại,

Trương Nguyên Trương Ngạc, còn có Mục Chân Chân, Vũ Lăng, Năng
Trụ, Phùng Hổ, Phúc Nhi, Mính Yên, tổng cộng chín người đến Lưu
Phương Quán.

Giữa hè, trời nắng gay gắt, cửa lớn quét sơn cây trẩu ( Trẩu – Wikipedia

tiếng Việt) của Lưu Phương quán phản chiếu sáng loáng, một nhánh hoa
cây trúc đào vươn ra từ bên trong tường viện. Trước tiên là Tiểu Võ đến gõ
cửa, thấy không ai phản ứng thì chuyển sang Năng Trụ. Y đập “rầm rầm”
như muốn phá cửa, liền có người bên trong hỏi:

- Ai đó?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.