LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 2007

Trương Nguyên thản nhiên nói:

- Gặp quan cũng chẳng sao, đây là Chu Du đánh Hoàng Cái, một người

nguyện đánh một kẻ nguyện chịu, sao lại nói là lừa gạt? Chúc Triều Phụng
ông không nguyện ra bốn ngàn lượng, cứ rẽ trái ra cửa rồi biến đi, lẽ nào
còn chờ ta ép ông bỏ ra bốn ngàn lượng?

Chúc Triều Phụng hậm hực:

- Vậy ta không bỏ ra bốn ngàn lượng, nhượng lại cho các ngươi, các

ngươi móc ra ba ngàn năm trăm lượng đi.

Trương Nguyên cười nói:

- Thương nhân như ông sao hồ đồ vậy, không biết chỉ có cạnh tranh thì

mới nâng giá được à, nếu ông đã rút lui thì bên ta không cần bỏ ra ba ngàn
năm trăm lượng. Hơn nữa là do ông lật lọng trước, muốn chuộc thân cho
Tuệ Nương thì đưa bốn ngàn lượng đây, cáo quan cũng vô ích.

Nói rồi hắn phe phẩy chiếc quạt trong tay:

- Chiếc quạt này là do danh gia chế quạt Tô Châu – Thẩm Thiếu Lâu

làm ra, đáng giá ba lượng bạc. Giờ ta bán cho ông với giá ba trăm lượng,
ông muốn chứ, nếu không cần thì ông đi cáo trạng ta à?

Trương Đại, Trương Ngạc bật cười.

Chúc Triều Phụng thấy mình có lý nhưng không nói được, vô phương

đấu thắng tú tài. Lão chỉ nhắm vào tú bà lý luận:

- Vương Lục Ma, hôm trước ta đã bàn rõ với bà, giờ có một ngàn sáu

trăm lượng ở đây, ta chỉ muốn đòi người. Nếu hôm nay bà không giao
người, ta sẽ đập nát chỗ này, bà tin hay không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.