LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 2377

Trương Thụy Dương hiệu là Ngọc Tuyền. Trương Thụy Dương trước

mặt Tiêu Pháp có chút gò bó, chẳng qua ông chỉ là một tiểu lại hàng bát
phẩm, cũng không phải là tú tài, trước mặt Tiêu trạng nguyên vang danh
khắp thiên hạ, nào có tư cách cùng ngồi uống trà, chỉ vì ông là cha của
Trương Nguyên mà Tiêu Pháp lão sư của Trương Nguyên, nên Tiêu Pháp
mới tiếp đãi ông long trọng. Phải biết rằng Ngay cả Trương Nhữ Lâm ở
trước mặt Tiêu Pháp cũng phải tự xưng là “Thị giáo sinh”.

Trương Thụy Dương cung kính nói:

-Vậy vãn sinh xin cáo từ trước, hôm sau sẽ mang theo tiểu khuyển đến

gặp tiên sinh.

Tiêu Nhuận Sinh thay mặt cha tiễn khách. Trương Nguyên đi theo sau

phụ thân ra khỏi quán trà, bỗng nhìn thấy một người già đầu bạc bước đến
chào, vui mừng khôn xiết nói:

-Thiếu gia, lão nô là Phù Thành, thiếu gia còn nhận ra lão nô không?

Ba năm trước Trương Thụy Dương quay lại Sơn Âm mừng đại thọ năm

mươi tuổi, lần đó Phù Thành vì bị bệnh lây nhiễm nên không về cùng, tính
ra cũng đã sáu năm rồi không về lại Sơn Âm.

Trương Nguyên nghĩ ngợi một lát rồi vui mừng nói:

-Là Phù Thành, sao ta lại không nhớ chứ. Hội đèn lồng tết Nguyên Tiêu

năm ta sáu tuổi Phù thúc đã chở ta đi xem nhà đèn đẹp nhất thế gian.

Gương mặt Phù Thành lập tức cười tươi như hoa, luôn miệng nói:

-Trí nhớ của thiếu gia rất tốt, thiếu gia rất có tiền đồ đấy ạ, mới có mười

bảy tuổi mà đã là tú tài tướng công rồi, lão gia sẽ không cần phải xa nhà ra
bên ngoài mưu sự nữa, cuối cùng cũng có thể về nhà hưởng phúc rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.