LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 2379

Phù Đại Công nhéo nhéo cánh tay nhỏ của Vũ Lăng, cười nói:

-Tiểu Vũ, ngươi vẫn không lớn hơn so với ba năm trước. Ngươi xem

thiếu gia đó, cao thế này rồi.

Trương Thụy Dương ngồi kiệu, Trương Nguyên giúp đỡ kiệu, vừa đi

vừa trả lời câu hỏi của phụ thân.

Trương Thụy Dương ba năm không nhìn thấy con trai. Con trai cao hơn

ông cả một cái đầu, lần đầu tiên con trai tham gia khoa cử lại đạt thủ khoa
cả ba kì thi huyện, thi phủ và thi đạo, thật giống như nằm mơ vậy, Đông
Trương bọn họ đã phát rồi. Trương Thụy Dương hỏi thăm tình hình trong
nhà, tình hình việc hôn nhân của Trương Nguyên và Trương Nhược Hi.
Trương Nguyên trả lời từng câu hỏi một. Trương Thụy Dương cực kì vui
mừng, thở dài:

-Vi phụ năm nay tuổi đã năm mươi ba, lao lực hơn nửa đời người, nay

cuối cùng cũng có thể an tâm nghỉ ngơi rồi.

Trương Nguyên nghe phụ thân cảm thán xong không khỏi cảm động,

phụ thân ra ngoài mưu sinh nhiều năm như thế cũng đã vất vả lắm rồi, phụ
mẫu song thân tuy đã thành thân được ba mươi năm nhưng những ngày
chính thức sống bên nhau lại rất ít, nghĩ xong nói:

-Mẫu thân cũng vẫn luôn trông mong ngày này, sau này cha mẹ đã có

thể cùng nhau hưởng thọ rồi.

Trương Thụy Dương “ừ” một tiếng, để tay mình lên mu bàn tay của con

trai đang đỡ kiệu, vỗ vỗ rồi nói lại một lần nữa:

-Vi phụ thật sự rất vui, thực sự rất vui.

Nhìn ánh trăng mới nhô lên phía chân trời phía Đông, giọng điệu chậm

dần, từ từ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.