LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 265

Trương Nguyên đứng bên bờ Tây sông Phủ, xem từng đoàn thuyền qua

lại như thoi đưa. Bờ bên kia chính là huyện Hội Kê rồi. Nhìn một lúc, trong
lòng cậu cảm thấy có chút nhàm chán.

Hôm nay cậu tới xin học, mong được lĩnh giáo văn bát cổ, chẳng ngờ lại

gặp phải tay “thầy dởm” Chu Triệu Hạ kia. Tuy rằng Hầu Tri huyện đã
miễn cho cậu lao dịch ba năm, nhưng năm nay cậu mới mười lăm, sang
năm mới chính thức phải đóng thuế nên tạm thời phần thưởng này cũng
chưa có ý nghĩa gì.

Bây giờ ước chừng mới sang đầu giờ Tỵ, giờ về nhà ăn cơm thì vẫn

sớm. Phạm Trân, Chiêm Sĩ Nguyên biết cậu đi xin nhập học ở trường xã rồi
nên cũng không tới nhà đọc sách cho cậu nghe nữa. Về nhà cũng chẳng biết
làm gì. Chợt nghĩ tới Lưu Tông Chu ở Đại Thiện Tự, Trương Nguyên liền
men theo bờ sông Phủ tiến về phía Bắc. Đại Thiện Tự ở ngay phía Đông
Bắc của huyện thành Sơn Âm, từ xa có thể trông thấy ngọn tháp Lưu Kim
của Đại Thiện Tự.

Nhà của Trương Nguyên nằm ở trung tâm của huyện thành. Từ hướng

tây nam mà đi về phía đông một dặm thì chính là trường xã bên sông Phủ.
Từ trường xã tới Đại Thiện Tự ước chừng hơn ba dặm đường, ở giữa là
Thiệu Hưng vệ. Chỉ huy sứ ở Thiệu Hưng vệ nắm trong tay hơn bốn nghìn
quân sĩ, đều tập trung ở vệ sở, mỗi tháng hai lần đều cho quân sĩ tới thành
Nam luyện tập. Lúc còn nhỏ, Trương Nguyên thường đi theo Trương Ngạc
tới thao trường xem các binh sĩ luyện võ.

(Vệ sở: tổ chức quân sự triều Minh, một phủ lập sở, nhiều phủ lập vệ)

Vượt qua sườn đông vệ sở thì gặp một ngọn núi nhỏ có tên gọi là Nga Mi.
Cũng chẳng biết cái tên này có xuất xứ do đâu, bản thân núi này cũng
chẳng có gì đẹp, cây cối cũng bị các tăng sư trong Đại Thiện Tự chặt làm
củi hết rồi, bởi vậy núi Nga Mi này cũng trọc như đầu các vị sư ấy rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.