LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 266

Vượt qua núi Nga Mi thì ngôi chùa Đại Thiện Tự uy nghi cao vài chục

trượng đã sừng sững hiện ra trước mắt, ngôi chùa này có bảy tầng sáu mặt,
khiến cho người ta không khỏi có cảm giác choáng ngợp, bất giác nghĩ tới
Phật pháp quảng đại mà thành tâm quỳ bái.

Ngôi chùa này lớn hơn rất nhiều so với những lần mà Trương Nguyên

đã tới trước kia. Bên trong chùa khói hương nghi ngút, vô cùng náo nhiệt,
nào người bán tương, kẻ bán rượu (mấy kẻ bán rượu để kích thích mua
hàng mà rao rằng rượu này là do đích thân tăng nhân trong chùa ủ, uống
vào Phật tổ ở trong lòng mà sẽ phù hộ cho.), rồi có người bán hoa quả, kêu
là quýt Sơn Âm, mận Tô Châu, thị núi Tiêu... Nơi nào có đồ gì nổi tiếng là
cứ thế rao ra, hàng thật thì ít mà hàng giả thì nhiều, lẫn lộn hết cả.

Trương Nguyên tiến vào sơn môn, vào chùa hỏi thăm học quán của Lưu

Khải Đông tiên sinh thì biết được học quán ở phía sau tự, bèn vội vàng tới
đó.

Trương Nguyên đi vòng ra sau chùa thì thấy có một dãy nhà tranh, tất cả

đều đóng cửa kín mít, tiếng đọc sách cũng không có. Nghĩ bụng:

- Học quán của Lưu Tông Chu rốt cuộc là ở chỗ nào đây? Bỏ đi, đành

để ngày mai Trương Ngạc dẫn ta tới vậy.

Phía sau Đại Thiện Tự lại có một ngọn núi nhỏ khác tên Song Châu.

Ngọn núi này cây cối um tùm tươi tốt, nghe nói liên quan tới phong thuỷ
của Đại Thiện Tự nên cấm tăng nhân đến chặt cây hái quả. Các hòa thượng
vì muốn hương khói hưng vượng nên cũng rất xem trọng vấn đề phong
thủy này.

Trương Nguyên thấy phong cảnh nơi này rất đẹp, định lên cao ngắm

nhìn một chút. Vừa lên tới lưng chừng núi thì chợt nghe dưới chân núi có
tiếng bước chân dồn dập, hình như là đang chạy, mà chạy rất nhanh. Quay
đầu lại xem, hóa ra là một thiếu nữ, lưng cô ta vác một giỏ trúc, đang chạy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.