LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 285

- Con khỉ Trương Định Nhất kia chỉ giỏi về nhà ăn nói linh tinh, ta phải

trừng trị cho nó một bài học mới được.

Rửa mặt xong, Trương Nguyên vội vàng tới bái kiến mẫu thân, kể cho

bà về chuyện xảy ra ban sáng ở trường xã, rồi chuyện đi tới Đại Thiện Tự
tìm thầy xin học nhưng không gặp. Còn chuyện gặp cô gái đọa dân và đám
lưu manh kia, cậu tuyệt nhiên không hề nói tới để khỏi làm bà phải lo lắng.

Trương mẫu Lã thị ban nãy nghe Trương Định Nhất ba hoa một hồi thì

cũng không tin lắm, nhưng mãi mà chẳng thấy con trai về nên bà cũng
không hơi sốt ruột. Giờ mọi chuyện đã rõ, cậu lại còn được Hầu Huyện
lệnh miễn cho ba năm lao dịch, đây đương nhiên là chuyện vui mừng rồi.
Chỉ có điều bây giờ trường xã không có thầy dạy, mà Khải Đông tiên sinh ở
Đại Thiện Tự yêu cầu lại cao, không phải ai cũng được ông tiếp nhận làm
đồ đệ. Bà nói:

- Con trai, không cần sốt ruột đâu. Mắt của con vừa mới hồi phục,

không nên quá lao lực. Hãy cứ để các môn khách tiên sinh bên Tây Trương
sang đọc sách cho con nghe, sang năm đi học cũng chưa muộn mà.

Trương Nguyên nói:

- Hài nhi hôm nay tới Đại Thiện Tự xin học Khải Đông tiên sinh, nhưng

con chưa gặp được thầy ấy, ngày mai để Tây Trương Tam huynh dẫn con
tới đó. Con nhất định phải học được văn bát cổ trong năm nay, sang năm kì
thi huyện tháng hai và kì thi phủ tháng tư con nhất định phải tham gia bằng
được.

Thấy con trai quyết tâm như vậy, Lã thị cũng chẳng biết nói gì hơn nữa.

Đột nhiên nghĩ tới một chuyện, bà nói:

- Nói như vậy lễ mừng thọ của anh rể con vào mùng bảy tháng ba năm

tới, con không đi được rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.