LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 335

Nghe thấy tiếng bước chân nặng nề phía sau, quay đầu lại thì thấy Mục

Chân Chân đang đỡ cha đi ra. Mục Kính Nham hai tay chống ở trên khung
cửa thở dốc, cất tiếng ho dữ dội.

Trương Nguyên hỏi Mục Chân Chân:

- Ở đây có bốn tên, cô lo được tất không?

Mục Chân Chân hỏi lại:

- Nhưng đều tính là thiếu gia đánh chứ?

Trương Nguyên mỉm cười, gật đầu nói:

- Đúng, tính là ta đánh. Đánh rồi trói chúng lại để ta giải tới nha môn.

Cô không phải đi đâu.

Mục Kính Nham thở gấp:

- Chân Chân, chớ động thủ với họ.

Mục Chân Chân nói:

- Phụ thân, là Trương thiếu gia nói mà, con chỉ là thay cậu ấy ra tay thôi.

Đúng không, Trương thiếu gia?

Trương Nguyên cười nói:

- Chính xác.

Bốn gã lưu manh tức sôi máu. Nhị Hổ vốn tính nóng nảy, vội tháo chiếc

nón trúc trên đầu xuống quăng mạnh xuống đất rồi lập tức rút ra cây đoản
côn giấu trong tay áo. Đó là cây côn làm từ gỗ táo, hai đầu bọc sắt, dài một
thước bốn. Gã cười gằn nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.