LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 337

- Con tiện nữ này quả nhiên lợi hại, mấy ca ca cùng xông vào đi.

Lúc này hàng xóm bên cạnh đã chạy ra xem cả rồi, chỉ trỏ bàn tán, chửi

mắng bốn tên lưu manh. Bốn tên có chút chột dạ, Nhị Hổ quay lại hét:

- Nhìn cái gì mà nhìn, tiểu tiện nữ Mục Chân Chân bán quýt dởm lừa

bọn ta, còn đả thương bọn ta, tội thêm một bậc. Hôm nay ta phải giải nó tới
nha môn... Lục Hổ, đi gọi Lưu bổ đầu tới. Lưu bổ đầu chắc là đã tới quán
trà đầu ngõ rồi đó.

Lục Hổ đáp một tiếng rồi xoay người chạy tới phía đầu hẻm. Còn chưa

kịp chạy tới nơi thì đã vui mừng hét to:

- Lưu đại ca, huynh đã đến rồi!

Một sai nha thân hình cao lớn vận một bộ áo màu xanh nhạt, đầu quấn

khăn, tay cầm lệnh bài, dầm mưa bước tới.

Bầu không khí trở nên im lặng, không ai nói câu nào. Mục Chân Chân

sắc mặt cũng trắng bệch, tay cầm côn nhị khúc khẽ run, quay đầu nhìn
Trương Nguyên nói:

- Trương thiếu gia...

Đọa dân sợ nhất gặp quan. Trong suy nghĩ của họ, gặp quan đồng nghĩa

với việc không cần biết là có tội hay không, có lí hay vô lí, cứ bị ăn mấy
chục gậy rồi xét sau. Mục Chân Chân mười bốn tuổi như một chú chim bị
nhốt vào lồng, vừa ấm ức vừa không cam lòng.

Bốn tên lưu manh nhìn thấy Lưu bổ đầu tới thì mừng hơn bắt được

vàng. Chúng giờ như hổ thêm cánh, lớn tiếng kêu:

- Lưu đại ca, Lưu đại ca...

Nhị Hổ giơ cánh tay sưng vù lên, ăn vạ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.