LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 340

Lưu Tất Cường trong lòng biết không ổn, bọn Nhị Hổ đúng là đen đủi

rồi, động ai không động lại động ngay đến người nhà họ Trương. Trương
Nguyên lại là người mà Hầu Huyện lệnh hết sức xem trọng, bởi vậy nên gã
mới không nói không rằng cho ngay Nhị Hổ một cái tát. Đó chính là khổ
nhục kế làm cho Trương Nguyên bớt giận mà tha thứ cho bọn chúng.

Nhị Hổ ăn một cái tát tai nổ đom đóm mắt, đầu óc quay cuồng, tai trái

còn ong ong, chưa kịp định thần thì đã bị Lưu Tất Cường quát:

- Mấy tên ngu xuẩn kia, còn không mau qua đây tạ lỗi với Giới Tử thiếu

gia đi.

Trương Nguyên lạnh lùng nói:

- Dám mạo phạm thúc tổ ngay trước mặt ta, dùng côn gỗ uy hiếp ta, chỉ

cần một câu tạ lỗi là có thể bỏ qua hay sao?

Lưu Tất Cường toát mồ hôi hột, gã biết Trương Nguyên không phải tay

vừa. Còn nhớ hôm đó trên công đường Trương Đại Xuân khóc lóc thảm
thiết cầu xin thiếu gia tha thứ mà Trương Nguyên vẫn không mềm lòng,
tình ra tình, lý ra lý không hề lẫn lộn. Còn về chuyện của Diêu tú tài,
Trương Nguyên hết sức bình tĩnh, không kiêu ngạo nhưng cũng không hề
tỏ ra yếu thế. Lần này Nhị Hổ động vào Trương Nguyên thì đúng là dây
vào tổ kiến lửa rồi.

- Kẻ nào dám gọi tên ông nội ta ra thế?

Trương Ngạc cũng chạy đến, thấy Lưu sai dịch vội vã chạy tới phố Tam

Đại thì đoán chắc là có chuyện, bèn khẩn trương chạy tới xem. Nghe
Trương Nguyên nói vậy thì hắn đùng đùng nổi giận, gọi thẳng tên tổ phụ
của mình ra khác nào chỉ vào mũi mình mà chửi, nghĩ vậy Trương Ngạc
quyết không để yên chuyện này.

Năng Trụ nhảy ra, chỉ ngay vào bọn Nhị Hổ bốn người, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.