LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 342

người khác cũng ùa lên, hết đấm lại đá. Bọn họ ngày thường bị đám côn đồ
này ức hiếp nên đã ôm hận từ lâu, giờ chính là cơ hội tốt nhất để trút giận.
Có người vừa đánh vừa chửi, đám đàn bà còn xúm vào giật tóc, kéo tai...
Mục Chân Chân cũng chen vào đám đông đạp cho chúng mấy phát đau
điếng, rồi nhìn Trương Nguyên cười gượng.

Sai dịch Lưu Tất Cường đứng bên cạnh Trương Nguyên, nghe đám Nhị

Hổ khóc lóc xin tha thì cũng xót ruột nhưng tuyệt nhiên không dám lên
tiếng cầu xin. Xem ra bọn Nhị Hổ hôm nay không bị “nấu thành cháo” thì
không yên rồi.

Một đọa dân kêu lên:

- Tên này còn mang theo dao găm này!

Kẻ mang dao găm chính là Tam Hổ. Gã còn chưa kịp sờ đến dao thì đã

bị đấm đá túi bụi. Con dao rơi xuống đất, bị một đọa dân trông thấy nhặt
lên đưa cho Trương Nguyên. Trương Nguyên nói:

- Lưu bổ đầu, ông cầm lấy đi.

Lưu Tất Cường liền thu lại con dao, nói:

- Giới Tử thiếu gia, đừng đánh nữa, tiếp tục đánh sẽ xảy ra án mạng đó.

Trương Nguyên nói với Trương Ngạc:

- Tam huynh, cũng tàm tạm rồi đó.

Trương Ngạc vừa rồi cũng cho bọn Nhị Hổ hai cú đấm, cảm thấy hết

sức sảng khoái, lớn giọng nói:

- Được rồi, đủ rồi đó. Mấy người dừng tay lại đi. Chỗ bạc này các người

tự chia nhau đi, đừng vì tiền mà đánh nhau đó nhé. Ha ha… Đám người lập
tức tản ra. Bốn tên lưu manh người đầy bùn đất, mặt mũi lấm lem xây xát,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.