LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 506

Hầu huyện tôn. Xin lão sư nhất định tha thứ cho học trò. Ân đức của lão sư,
cả đời học trò không dám quên.

Vương Tư Nhâm đứng sững, một hồi lâu cũng không nói gì.

Trương Nguyên không dám nhúc nhích, chỉ cảm thấy cả tòa nhà bỗng

chốc trở nên yên lặng như tờ. Dường như tất cả mọi người đều nín thở
ngưng đọng. Tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên phá vỡ không gian nặng
nề này. Tiểu thư Vương Anh Tư xuất hiện trước thư phòng, thấy phụ thân
Vương Tư Nhâm đang trong thư phòng thì mở to mắt cười nói:

-Phụ thân ra đây khi nào vậy, con không thấy.

Vương Tư Nhâm nhìn người con gái ông luôn yêu thương từ trước đến

nay, trong lòng thở dài, nói:

-Không có chuyện của con, con trở về phòng đi.

Vương Anh Tư đáp một tiếng “vâng ạ” rồi lui đi. Vương Tư Nhâm nói:

-Con đem lò sưởi của con ôm trở về đi. Trương Nguyên không ở lâu, y

cũng sẽ về ngay thôi.

Vương Anh Tư “ồ” một tiếng, đi đến lấy bếp lò. Khi nàng đi qua bên

cạnh Trương Nguyên, thì cúi thấp liếc mắt nhìn Trương Nguyên một cái,
thấy mắt Trương Nguyên ngấn lệ, Vương Anh Tư giật mình kinh hãi, xoay
người nói:

-Phụ thân, sao người lại quở trách Trương Giới Tử?

Vương Tư Nhâm nói:

-Nói bậy, ta nào có quở trách nó.

Vương Anh Tư lại cúi đầu liếc nhìn Trương Nguyên một cái, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.