LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 586

Phủ, khiến cho mặt nước trở nên long lanh tuyệt đẹp.

Trương mẫu Lã thị đã nhìn rõ mặt con dâu tương lai, lại nghe rõ lời con

dâu vừa chào mình. Thương Đạm Nhiên duyên dáng vẻ yêu kiều, đoan
trang thùy mị, hôm nay lại còn cố ý trang điểm thêm một chút, càng làm
tôn thêm làn da nõn nà xinh xắn của nàng.

Trương mẫu Lã thị quay sang nhìn con trai, ý nói “Con trai ta quả là có

mắt nhìn người. Có phúc! Có phúc!” Bà vội vàng tiến lên mấy bước đỡ con
dâu tương lai lên, nói:

- Tốt, tốt, tốt. Con ngoan.

Bà mỉm cười tháo chiếc nhẫn bảo thạch trên tay ra đeo vào tay Thương

Đạm Nhiên. Thương Đạm Nhiên e thẹn, đôi gò má thoáng ửng hồng, khuôn
mặt lại càng trở nên kiều diễm bội phần.

Tiểu Cảnh Huy thấy tiểu cô cô đứng dậy rồi thì cũng đứng lên theo, may

mà cô bé không bắt chước theo cô cô nói câu “Bái kiến mẫu thân”. Thương
Cảnh Lan vội vàng kéo muội muội ra phía sau cỗ xe “giáo huấn” cho một
bài. Thi thoảng có tiếng Cảnh Lan gắt lên, còn tiểu Cảnh Huy thì bĩu môi,
chẳng nói một câu nào.

Y Đình, Thỏ Đình và Mục Chân Chân đều thi lễ với thiếu phu nhân

tương lai. Thương Đạm Nhiên xấu hổ đến mức cổ cũng đỏ rần cả lên, mắt
gần như không dám nhìn đi đâu nữa. Trương mẫu Lã thị thấy vậy, nói:

- Chúng ta cũng lên xe thôi, vừa đi vừa từ từ nói chuyện.

Lúc Thương Đạm Nhiên lên xe, Trương mẫu Lã thị chú ý đến bàn chân

của nàng.

Ừm, đúng là có hơi lớn một chút, nhưng cũng không phải quá to, còn

nhỏ hơn của Y Đình một chút. Trương mẫu Lã thị đã rất ưng Thương Đạm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.