LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 587

Nhiên này rồi. Trong lúc Trương mẫu Lã thị và Thương Đạm Nhiên ngồi
trong xe trò chuyện thì Trương Nguyên và Thương Chu Đức bước dọc theo
bờ sông Phủ.

Thương Chu Đức kể với Trương Nguyên chuyện huynh trưởng gã là

Thương Chu Khư đã gửi thư về, nói rằng ông ấy cũng rất hài lòng với hôn
sự của tiểu muội Thương Đạm Nhiên. Thực ra Thương Chu Khư đang ở
chốn Kinh thành xa xôi nào đâu có biết Trương Nguyên kia tướng mạo, học
thức thế nào, chỉ qua lời kể của Thương Chu Đức mà gửi thư lại, nói:
“Tháng sau huynh trưởng sẽ phái người đón tẩu tẩu Phó thị và Cảnh Lan,
Cảnh Huy vào kinh. Vốn dĩ muốn đón Đạm Nhiêm đi cùng, nhưng vì muội
ấy đã hứa hôn nên chắc là muội ấy cũng chẳng muốn rời khỏi Thiệu Hưng
đâu.”

Trương Nguyên thầm nghĩ: “Đạm Nhiêm đương nhiên không thể đi Bắc

Kinh được, nếu không thì ít nhất là ba năm nữa ta sẽ không được gặp nàng.
Nếu ta muốn tới Bắc Kinh thì nhanh nhất cũng phải cuối năm sau mới đi
được. Ừm, thi huyện, rồi thi phủ, thi hương nữa. Nếu vượt qua được cả ba
kì thi liên tiếp đó thì mới có cơ hội đi Bắc Kinh tham gia thi hội. Mười chín
tuổi đậu Tiến sĩ, liệu có kịp không?”

Trương mẫu Lã thị và Thương Đạm Nhiên ở trên xe trò chuyện với

nhau ước chừng đã được hai khắc. Lúc xuống xe, Trương mẫu Lã thị tỏ ra
vui mừng ra mặt, nhìn Thương Đạm Nhiên bằng ánh mắt hết sức trìu mến.
Bà dặn Trương Nguyên phải ngắm đèn với Đạm Nhiên, chú tâm chăm sóc
nàng cẩn thận, rồi bà đưa Y Đình, Thỏ Đình trở về.

Lúc này mặt trời đã ngả về Tây, xa xa phía Tây Bắc chính là Long Sơn.

Mặt trời chiếu xuống làm tối đi một mảng, cảnh diệu kì bên sông Ngân ở
đâu?

Trương Nguyên và Thương Chu Đức đi bộ theo cạnh xe ngựa. Khi đoàn

người tới Long Sơn thì sắc trời đã tối. Người hầu nhà Tây Trương là Phùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.