LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 603

Khi đám hào nô, môn khách kia bước qua chỗ của đám người Trương

Nguyên và Thương Chu Đức đang đứng thì gã thanh niên công tử kia dùng
ánh mắt suồng sã nhìn Thương Đạm Nhiên một lượt từ trên xuống dưới, rồi
lại quay sang liếc khắp người Mục Chân Chân đang đứng cạnh Trương
Nguyên, ánh mắt gã chợt sáng lên rồi chầm chậm dừng bước. Vừa đi vừa
ngoái đầu nhìn lại, suýt nữa thì té cả vào người Thương Đạm Nhiên. Dưới
ánh đèn lung linh, Thương Đạm Nhiên vận bộ xiêm y màu cam giống màu
của cây Tùng Giang, nàng hiện lên xinh đẹp như vầng trăng rằm, còn Mục
Chân Chân đang mặc chiếc váy dài màu đen, càng tôn lên làn da trắng nõn
nà như tuyết, hai người mỗi người một vẻ vô cùng hấp dẫn. Hai vị cô
nương này nhan sắc như hoa, khó tránh khỏi việc thu hút ánh nhìn của mọi
người. Nhưng ánh mắt vừa rồi của tay công tử kia thật quá lỗ mãng, khiến
cho Trương Nguyên không khỏi có phần khó chịu, nghĩ thầm:

- Đây là gã nào? Sơn Âm hẳn là không có kẻ nào lỗ mãng như vậy,

không biết chừng là tới đây phá rối cũng nên.

Lên tới đỉnh núi, Thương Đạm Nhiên trông thấy sáu chiếc đèn tinh xảo

do chính tay mình vẽ đang được treo ở Tinh Tú các, bèn hai tay kéo hai cô
cháu chạy qua xem. Tiểu nô Vũ Lăng không biết từ xó nào chạy ra, hớn hở
nói:

- Thiếu gia, em biết ngay thiếu gia lại muốn tới nơi này xem đèn nhà

mình nên đã ở đây chờ lâu lắm rồi.

Trương Nguyên cười nói:

- Tiểu Vũ, ngươi cũng nhanh chân quá nhỉ!

Lúc này nghe được Tinh Tú trong các có tiếng trống hạt đang gióng lên

truyền tửu lệnh, Trương Nguyên thị lực không tốt nên bù lại tai lại rất
thính, nghe giọng Chung thái giám kia khác hẳn với người bình thường,
ngâm ra câu “Liễu nhứ phi lai phiến phiến hồng” thì biết chắc là lão đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.