LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 644

rỡ, Long Sơn dưới sự chiếu rọi của ánh trăng trông càng huyền bí trang
nghiêm hơn, dường như người ta chỉ được phép nhìn ngắm mà không được
đùa cợt.

Hai cổ xe ngựa của Thương Thị đậu ngay dưới chân núi Long Sơn cách

đó không xa, ngay lúc sắp bước lên xe, Trương Nguyên thấy tiểu Huy cứ
mấy chốc lại nghiêng đầu đưa mắt nhìn nhìn cái hộp gỗ trong tay Vũ Lăng.

Đôi mắt đen huyền kia đang muốn nói gì, Trương Nguyên nhìn là biết

rõ, bèn nói với Tiểu Huy:

-Tiểu Huy à, Kính viễn vọng này là của tam huynh ca ca, ca ca không

thể tặng nó cho muội được, về sau huynh sẽ nhờ người chế tạo ra cái kính
viễn vọng khác đem tặng cho muội được chứ.

Thầm nghĩ:

-Thợ chế tác trong thời Minh rất giỏi, làm mô phỏng theo kính viễn

vọng này hẳn khó, hơn nữa trong cuộc chiến Tát Nhĩ Hử Vạn Lịch năm 47,
chắc chắn sẽ còn dùng nhiều đến nó.

Tiểu Cảnh Huy vui vẻ nói:

-Hay quá, Trương công tử ca ca đừng quên đó nhoa.

Trương Nguyên cười nói:

-Không quên đâu mà, yên tâm, lần sau ta đến Kinh Sư sẽ mang kính

viễn vọng đến thăm muội được chưa?

Tiểu Cảnh Huy cũng đang rất muốn đến Kinh Thành, trẻ con luôn khao

khát được đi chơi đây đó, giờ nghe Trương nguyên nói sau này sẽ đến Kinh
thành, đương nhiên vui mừng khôn xiết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.