LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 779

- Nhất định muội sẽ làm cho tỷ phải nhìn muội bằng con mắt khác.

Thương phu nhân Phó thị bị hai đứa con gái nhỏ chọc cho bật cười,

không cho hai chị em chúng tranh cãi nữa.

Vừa đi vừa đọc thơ vừa nói nói cười cười, đến chỗ dòng suối nhỏ chảy

vào Tây Hồ, bọn người Trương Nguyên cùng đám nô tỳ người hầu, tổng
cộng chừng hai mươi người cùng lên thuyền “Hồ Sơn Lãng Tích”, đi tới
Tam Đàm Ấn Nguyệt.

Đến giữa hồ còn dừng lại ngắm đỉnh Lôi Phong, hai tháp Bảo Thục, Du

Bạch công đê ở phía xa. Ngồi trên du thuyền, nhìn nơi gần thấy xanh ngắt
một màu, nhìn ra xa thấy xanh biếc như gương.

Gió xuân thổi vào mặt, phong cảnh tựa tranh vẽ, quả là khiến cho mọi

muộn phiền của con người đều phải tiêu tan.

Mục Kính Nham vất vả nửa đời người, đây là lần đầu tiên được an nhàn

ngồi trên thuyền đi du ngoạn cảnh hồ, vui mừng đến nỗi há hốc mồm,
không ngậm được lại.

Trong lòng thầm nghĩ, thì ra cuộc sống cũng có thể sống như thế này.

Tiểu hề nô Vũ Lăng thì càng vui sướng hơn, lần này theo thiếu gia đi Tùng
Giang quả là vui hết chỗ nói, có thể nói là rong chơi suốt dọc đường, hơn
nữa thiếu gia đã có Chân Chân tỷ hầu hạ, nên hắn an nhàn lắm.

Khi trời ngả hoàng hôn, mọi người lên bờ chỗ cầu tàu, hai chị em Cảnh

Lan, Cảnh Huy không ngớt nói về truyền thuyết Hứa Tiên, Bạch Xà gặp
nhau trên cây cầu đó. Mọi người tìm một tửu lầu sạch sẽ bên bờ bắc Tây
Hồ dùng bữa tối, về đến cửa sông đào thì trời đã tối.

Trương Nguyên đến thuyền Hồng Đầu Chương hỏi thăm. Tần Lương

Ngọc là con gái người Miêu, không giống như gia quyến của những hoạn
quan hay phụ nữ người Hán, không dám xuất đầu lộ diện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.