LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 915

-Nếu không phải Chân Chân giúp ta ngăn cản thì suýt nữa ta đã bị coi là

kẻ lỗ mãng rồi bị đánh rồi, đóng giả nam tử quả không dễ dàng gì.

Mục Chân Chân cười đáp:

-Đừng sợ, nô tỳ không để đại tiểu thư bị thương đâu ạ.

Trên đình Thương Lãng, minh chủ Phạm Văn Nhược của phòng xã núi

Phật Thủy cao giọng đọc diễn cảm bài “Đại úy dân chí” bài thi hương của
mình rồi thở dốc hai cái.

Đám người ngạo mạn xã Thanh Phổ lại nhìn chằm chằm Trương

Nguyên cười khinh bỉ nhưng cũng giả vờ khiêm tốn nói:

-Đây là bài cũ của năm trước, để các vị chê cười rồi, mong các vị bình

phẩm vài lời ạ.

Xong gã quay về chỗ ngồi đợi đối phương khen thưởng.

Dương Thạch Hương đang định mở miệng khen thì Trương Nguyên nói:

-Đợi đã.

Chắp tay hỏi Phạm Văn Nhược:

-Cuốn chế nghệ này Phạm cử nhân có từng in ấn ở Thiệu Hưng phủ của

ta không?

Phạm Văn Nhược trả lời:

-Theo ta được biết thì Thiệu Hưng phủ không nhìn thấy cuốn chế nghệ

này của ta. Cuốn chế nghệ này cũng chỉ được khắc ấn thành chuyên tập ở
phòng sách Phật Thủy chứ chưa được tiêu thụ ở bên ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.