LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 932

Trương Nguyên trong lúc bàn luận văn nghệ với mọi người cũng thu

hoạch được khá nhiều, đó đều là những Lẫm sinh, không có gì ngoài học
vấn, nghiên cứu bát cổ rất nhuần nhuyễn, hơn nữa kinh nghiệm ứng thí rất
phong phú, Trương Nguyên cũng mong muốn được giao lưu văn hội như
thế này.

Mọi người trò chuyện rất vui vẻ, chỉ có mỗi vị khách không mời tên gọi

Dực Thiện kia là nói rất ít, chỉ ngồi một bên mỉm cười lắng nghe, thỉnh
thoảng lại chen vào một câu nhưng cũng rất kiến giải. Trương Nguyên cố
tình bắt chuyện với Dực Thiện và phát hiện ra người này cũng rất chịu nói,
hơn nữa kiến thức rất quảng bác, phàm là kinh, sử, tử, tập, cầm kỳ thư họa
dường như y đều rất tinh thông, bàn đến bát cổ văn y càng tỏ ra hiểu biết
sâu rộng.

Dực Thiện nói:

-Bát cổ có phương pháp hành văn của nó, cũng có phương pháp thẩm

đề. Phương pháp thẩm đề chính là kết cấu mạch lạc trong việc tìm hiểu tính
nặng nhẹ hoãn gấp của đề văn được đưa ra. Dựa vào điều này để viết văn
thì trước sau phải có hô ứng, tính chất du dương trầm bổng lúc lên lúc
xuống chính là một cách viết văn. Chỉ là đa số học trò bây giờ chỉ biết mô
phỏng đưa ra ví dụ, cũng chỉ để phụ họa chứ trước giờ chưa có nghiên cứu
những thứ này.

Trương Nguyên vô cùng khen ngợi Dực Thiện, cùng hắn nói chuyện thơ

văn rất lâu, cả hai đều là những người tài năng cùng giúp đỡ lẫn nhau.

Trương Nguyên hỏi -Dực huynh đa tài, có thể đã từng tham gia khoa

cử?

Trong lòng nghĩ với tài năng của Dực Thiện thì chức bổ sinh đồ cũng

không cần phải nói đến, không lẽ người này vận khí quá kém, tài cao mệnh
bạc. Nhưng Dực Thiện lắc đầu nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.