LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 950

chêu trọc gì, chắc không đến nỗi vi phạm vương pháp.

Mục Chân Chân không để ý tới những người này, mấy tên kia thấy bẽ

mặt liền lảng đi vài bước, cười đùa kể chuyện trong phủ có tỳ nữ lẳng lơ
thế nào, quyến rũ bọn chúng ra sao. Mục Chân Chân nghe rất khó chịu, vội
tránh ra xa vài bước.

Chính lúc này chợt thấy một mụ người hầu to khỏe hớt hải chạy tới, vừa

nhìn thấy Mục Chân Chân liền vội chạy qua nói:

- Ai do, không xong rồi, cha cô khi xuống thuyền không may trượt chân

rơi xuống nước rồi, đang mò vớt tìm kiếm kia kìa, cô mau đi theo ta!

Nói rồi mụ kéo Mục Chân Chân chạy đi.

Mục Chân Chân mới nghe cũng thấy hoang mang, luống cuống chạy

theo mụ người hầu kia. Nàng chạy nhanh, mụ ta không theo kịp nhưng lại
cứ bám tay nàng không chịu buông, nói:

- Đừng nóng vội, đừng nóng vội, để ta dẫn cô đi, tự cô tìm không thấy

được đâu.

Mụ dẫn Mục Chân Chân chạy ven theo bờ hồ khoảng chừng hơn nửa

dặm, thì nghe thấy có người trên một con thuyền ở bên sông nói:

- Bên này, bên này.

Mụ hầu kia liền kéo Mục Chân Chân lên thuyền. Mục Chân Chân cảm

thấy không bình thường liền đứng lại hỏi:

- Cha ta đang ở đâu?

Mụ người hầu kia nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.