LĂNG MỘ BẠO CHÚA - Trang 16

Ngang qua hồ, những người đi chơi picnic đã đứng dậy khỏi thảm. Ta

cho rằng một cái xe tang rơi xuống từ bầu trời đã thu hút sự chú ý của họ.
Tầm nhìn của ta trở nên mờ nhạt, nhưng có gì đó khá kì lạ với nhóm người
này... có phải một trong số họ đang mặc áo giáp không? Có phải người kia
có chân dê?

Thậm chí nếu họ thân thiện, họ quá xa để có thể giúp đỡ.

Ta tập tễnh tới chiếc xe và kéo mạnh để mở cửa sau. Linh cữu Jason

an toàn và được bảo vệ trong khoang. Ta nắm lấy cung và ống tên. Cây đàn
ukulele của ta đã biến mất đâu đó dưới ghế sau. Ta sẽ phải làm mà không
có nó.

Phía trên, sinh vật gào rú, đập vào cái lồng cây.

Meg run rẩy. Trán cô lấm tấm mồ hôi. Rồi con ngạ quỷ được phóng

thích và đổ rầm xuống, hạ cánh cách đây vài thước. Ta mong rằng chân của
nó đã bị gẫy từ vụ va chạm, nhưng không hề có may mắn nào như thế. Nó
tiến tới vài bước, bàn chân dậm xuống hố đất ướt trên cỏ, trước khi nó đứng
thẳng và gầm lên, hàm răng trắng sắc nhọn như một hàng rào cọc những
ảnh phản chiếu nhỏ.

"GIẾT VÀ ĂN!" nó rống lên

Thật là một giọng hát đáng yêu. Con ngạ quỷ có thể hát chính trong

bất kì nhóm nhạc metal Na Uy chết chóc nào.

"Chờ đã!" giọng ta the thé "Ta-ta biết ngươi" ta vẫy ngón tay, như thể

điều đó sẽ khởi động lại kí ức trong ta. Nắm chặt trong tay còn lại của ta,
cung tên rung lên. Mũi tên khua lạch cạch trong ống "B-bình tĩnh, ta sẽ nhớ
thôi!"

Con ngạ quỷ chần chừ. Ta luôn luôn tin rằng đa phần những sinh vật

có tri giác đều muốn được nhận ra. Bất kể chúng ta là thần, là người, hay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.