LĂNG MỘ BẠO CHÚA - Trang 182

"Tại sao, Lavinia" vị vua nói "Ta đang gọi Apollo về nhà!"

Ông ta cười, đó là biểu cảm duy nhất ông ta có thể làm được, khi

không có mặt "Lester tội nghiệp cuối cùng sẽ buộc phải tìm đến ta, một khi
chất độc xâm chiếm làm chủ được não cậu ta. Nhưng việc có cậu ta ở đây
sớm thế này - thật là một ưu đãi đặc biệt!"

Ông ta siết chặt hơn nắm tay xương. Nỗi đau của ta gấp ba. Ta rên rỉ

và khóc lóc. Tầm nhìn choáng váng trong màu Vaseline đỏ. Làm thế nào ta
có thể cảm thấy đau đớn đến thế nhưng lại không chết?

"Để anh ấy yên!" Meg hét lên

Từ đường hầm hai bên chiếc quan tài của Tarquin, thêm nhiều zombie

bắt đầu tỏa vào trong phòng.

"Chạy" ta thở gấp "ra khỏi đây"

Ta giờ đã hiểu những lời đó trong Địa Cung Lửa: ta sẽ đối mặt với tử

thần trong lăng mộ Tarquin, hoặc 1 số phận còn tồi tệ hơn cả cái chết.
Nhưng ta không cho phép bạn mình cũng phải bỏ mạng.

1 cách đầy bướng bỉnh, bực mình, họ từ chối rời đi.

"Apollo giờ là thuộc hạ của ta, Meg McCaffrey" Tarquin nói "Ngươi

thật sự không nên thương tiếc. Cậu ta tồi tệ với người cậu ta yêu quí. Ngươi
có thể hỏi Sibyl"

Vị vua đánh giá ta khi ta quằn quại như con bọ bị đính vào bảng thông

báo "Ta mong Sibyl tồn tại đủ lâu để nhìn thấy ngươi nhục nhã thế này. Đó
có lẽ là điều cuối cùng đập vỡ bà ta. Và khi những tên hoàng đế vụng về
kia đến, họ sẽ thấy nỗi kinh hoàng thật sự của 1 hoàng đế La Mã!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.