LĂNG MỘ BẠO CHÚA - Trang 183

Hazel rít lên. Bức tường đằng sau sụp đổ, sập xuống nửa trần nhà.

Tarquin và đội quân biến mất bên dưới một trận đá lở có kích cỡ của những
thiết bị đổ bộ.

Cơn đau của ta rút xuống tới mức độ chỉ đau thôi. Lavinia và Meg kéo

ta đứng lên. Những dải tím giận dữ đầu độc giờ xoắn vòng tay ta. Đó hẳn
không hề tốt đẹp gì.

Hazel tập tễnh qua. Giác mạc của cô đã biến thành 1 màu xám không

lành mạnh "Chúng ta phải di chuyển"

Lavinia nhìn về phía đống gạch vụn "Nhưng không phải ông ta...?"

"Không chết" Hazel nói với nỗi thất vọng cay đắng "Tôi có thể cảm

nhận ông ta quanh co phía dưới đó, cố gắng..." cô rùng mình "Không quan
trọng. Càng nhiều xác sống đang đến. Đi thôi!"

Nói thì luôn dễ hơn làm.

Hazel khập khiễng, thở đầy nặng nề khi cô dẫn bọn ta quay lại băng

qua 1 dãy những đường hầm khác. Meg trông chừng đường lui, thỉnh
thoảng cắt đứt zombie tình cờ đi ngang qua đường bọn ta. Lavinia phải
chống đỡ hầu hết sức nặng của ta, nhưng cô đang đánh lừa là khỏe, cũng
giống như khi cô lừa mọi người rằng mình nhanh nhẹn lắm. Cô dường như
không có vấn đề gì đỡ cái thân xác hổ thẹn này băng qua lăng mộ.

Ta đang nửa tỉnh nửa mê với mọi thứ xung quanh. Cung tên đập vào

ukulele, tạo nên 1 hợp âm mở chói tai trong 1 điệu hoàn hảo với bộ não ngơ
ngác của ta.

Cái gì vừa xảy ra vậy?

Sau khoảnh khắc sức mạnh thần thánh đẹp đẽ với cái cung, ta trải qua

1 thất bại tận cùng xấu xí qua vết thương ở bụng. Ta giờ phải thừa nhận ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.