LĂNG MỘ BẠO CHÚA - Trang 211

bất ngờ bởi việc cô chắc và nặng như thế nào. Cô có mùi của vỏ táo và bùn
đất, nhưng ta không để ý. Ta thậm chí không phiền với đống nước mũi và
nước mắt ướt đẫm vai.

Ta luôn luôn tự hỏi sẽ thế nào khi có 1 người em nhỏ tuổi hơn. Thỉnh

thoảng ta đối xử với Artemis như thể em gái bé bỏng, vì ta đã được sinh ra
trước vài phút, nhưng điều đó hầu hết toàn làm cô khó chịu. Với Meg, ta
mới cảm thấy như vậy. Ta có người phụ thuộc vào, người cần ta ở quanh dù
cho bọn ta có cãi nhau nhiều đến thế nào. Ta nghĩ về Hazel và Frank và
việc xóa bỏ đi lời nguyền. Ta cho rằng kiểu tình yêu đó có thể đến từ nhiều
loại quan hệ khác nhau.

"Được rồi" Meg đẩy bản thân ra, hung hăng lau hai má "Đủ rồi. Anh

ngủ. Tôi - tôi sẽ lấy bữa tối hay gì đó"

1 khoảng thời gian dài sau khi cô bỏ đi, ta nằm trên giường nhìn chằm

chằm trần nhà.

Nhạc lọt qua từ dưới quán café: âm thanh mềm mượt từ đàn piano của

Horace Silver, nhấn mạnh bởi tiếng rít của máy pha espresso, đệm với tiếng
Bombilo đang hát với giai điệu 2 đầu. Sau vài ngày với những tiếng động
như thế này, ta thấy chúng dịu dàng, thậm chí như thể ở nhà. Ta lạc trôi vào
giấc ngủ, mong muốn có những giấc mơ ấm áp, dễ chịu về Meg và ta nhảy
chân sáo băng qua cánh đồng chan hòa ánh nắng với voi, kì lân, và những
người bạn chó săn của mình.

Thay vì vậy, ta thấy bản thân quay trở lại với những tên hoàng đế.

Trong danh sách những nơi ta ít muốn được đến nhất, du thuyền của

Caligula xếp hạng ngay cùng với lăng mộ của Tarquin, vực sâu vô tận của
Chaos, và nhà máy phô mai Limburger ở Liège, Bỉ, nơi những chiếc tất tập
gym bốc mùi tới đó để cảm tự cảm thấy tốt hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.