LĂNG MỘ BẠO CHÚA - Trang 210

Ta nhớ cô đã phản bội ta thế nào để tới bên Nero trong Khu rừng của

Dodona vì nỗi sợ đối với Quái Thú, phần tối của Nero, và cô cảm thấy tồi
tệ thế nào ngay sau đó, khi chúng ta hòa giải ở Indianapolis. Rồi cô đem hết
những giận dữ, cảm giác tội lỗi và thất vọng đó nhắm nó vào Caligula (điều
đó, thành thật mà nói, là một vị trí khá tốt). Meg, không thể chửi mắng
Nero, đã điên cuồng muốn giết Caligula. Khi thay vì thế Jason chết, cô đã
tuyệt vọng.

Giờ, ngoài những kí ức tồi tệ về lễ phục người La Mã ở trại Jupiter có

lẽ đã khiến cô bồn chồn, cô đã đối mặt với khía cạnh của việc có thể mất đi
ta. Trong 1 khoảnh khắc bất ngờ, giống 1 con kì lân nhìn thẳng ngay mặt ta,
ta nhận ra rằng dù cho mọi căm ghét Meg đối với ta, và cái cách cô ra lệnh
ta, cô có quan tâm đến ta. Suốt 3 tháng qua, ta đã luôn là người bạn bên
cạnh cô, cũng như cô đã luôn sát cánh bên ta vậy.

1 người gần gũi khác là Đào, thuộc hạ tinh linh trái cây của Meg, và

chúng ta chưa gặp nó kể từ Indianapolis. Ban đầu, ta cho rằng Đào chỉ đơn
giản là thất thường với việc khi nào nó quyết định sẽ xuất hiện, giống như
đa số những sinh vật siêu nhiên khác. Nhưng nếu nó đã cố gắng theo chân
chúng ta tới Palm Springs, nơi thậm chí xương rồng cũng phải khổ sở để
sống sót... Ta không thấy 1 cây đào có lợi thế sinh tồn nào ở đó, cũng như ở
Địa cung Lửa.

Meg đã không đề cập gì đến Đào với ta từ khi bọn ta ở trong Mê

Cung. Giờ ta nhận ra sự vắng mặt của nó hẳn đang đè nặng lên cô, cùng với
những nỗi lo khác.

Ta thật là 1 người bạn thiếu sót tồi tệ.

"Tới đây nào" ta giang tay "Nhé?"

Meg ngần ngừ. Vẫn khụt khịt, cô đứng dậy khỏi giường và lê bước tới

ta. Cô ngã vào cái ôm của ta như thể ta là 1 cái nệm thoải mái. Ta càu nhàu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.