LĂNG MỘ BẠO CHÚA - Trang 252

quần áo bằng càng nhiều cây gai và bụi rậm thì càng tốt.

Reyna hẳn đã chú ý tới biểu cảm đau đớn của ta khi ta suy tính việc

leo lên.

"Đừng lo" cô nói "Chúng ta có thể chậm lại. Aurum và Argentum biết

là phải đợi tôi ở trên đỉnh"

"Nhưng Meg có biết không?" ta tưởng tượng người bạn trẻ của mình

đơn thân độc mã tấn công vào trạm phát đầy lính gác, zombie, và những bất
ngờ "rõ ràng" khác.

"Có lí" Reyna nói "Vậy thì giữ ở mức trung bình thôi"

Ta đã cố gắng hết sức, kéo theo rất nhiều tiếng thở khò khè, mồ hôi

mồ kê, và dựa vào cây để nghỉ. Kĩ năng bắn cung của ta có thể đã cải thiện.
Âm nhạc của ta đang trở nên tốt hơn. Nhưng sức chịu đựng thì vẫn 100%
của Lester.

Ít nhất Reyna không hỏi vết thương của ta thế nào rồi. Câu trả lời sẽ là

Đâu đó kinh khủng ở phía nam.

Khi ta mặc đồ sáng nay, ta đã tránh nhìn vào bụng, nhưng không thể

phớt lờ được cơn đau nhói, hay các tua xoắn tím đậm của chất độc giờ liếm
láp đầu cổ tay và cổ, nơi mà ngay cả chiếc áo hoodie tay dài cũng không
thể che dấu. Thỉnh thoảng, tầm nhìn của ta mờ đi, xung quanh mang 1 màu
bệnh hoạn của cà tím. Ta có thể nghe tiếng thì thầm xa xôi trong đầu...
giọng nói của Tarquin, ra hiệu ta quay trở về lăng mộ. Tới giờ, giọng nói
chỉ là sự phiền nhiễu, nhưng ta có cảm giác nó sẽ trở nên mạnh mẽ hơn cho
đến khi ta không thể phớt lờ được nữa... hoặc thất bại trong việc áp chế nó.

Ta tự nhủ mình chỉ cần trụ lại cho đến tối nay thôi. Rồi ta có thể triệu

hồi sự giúp đỡ của thần thánh và được chữa lành. Hoặc ta sẽ chết trong trận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.