LĂNG MỘ BẠO CHÚA - Trang 289

"Nếu ông ấy là tiểu thần" Reyna hỏi "tại sao ngài trông sợ hãi quá

vậy?"

Một chút tính kiêu kì xưa kia của cư dân đỉnh Olympia dâng trào trong

ta. Người thường. Họ sẽ không bao giờ có thể hiểu.

"Những vị thần Ptolemaic rất tồi tệ" ta nói "Họ không thể đoán trước

được, thất thường, nguy hiểm, bấp bênh..."

"Như 1 vị thần bình thường thôi" Meg nói

"Ta ghét em" ta nói

"Tôi tưởng anh yêu tôi"

"Ta đang ôm đầu quá nhiều thứ. Hoa hồng là biểu tượng cho vị thần

đó. Ta - ta không nhớ tại sao. Mối liên kết với Venus sao? Ông ta nắm giữ
những bí mật. Từ những ngày xa xưa, nếu thủ lĩnh treo 1 bông hồng trên
trần nhà của phòng họp, điều đó có nghĩa mọi người trong cuộc hội thoại
đó phải thề giữ bí mật. Họ gọi đó là sub rosa, phía dưới bông hồng"

"Vậy là ngài biết tất cả những thứ đó" Reyna nói "nhưng không nhớ

tên vị thần này?"

"Ta - Ông ta..." Tiếng làu bàu nản chí dâng lên trong cổ họng ta "Ta đã

suýt nhớ ra. Ta đáng ra đã có nó. Nhưng ta đã chẳng nghĩ gì về vị thần này
hàng ngàn năm rồi. Ông ta rất mơ hồ. Giống như thể đang hỏi ta phải nhớ
tên của một ca sĩ bè ta đã làm việc cùng trong giai đoạn Phục Hưng vậy. Có
lẽ nếu cô đã không đá vào đầu ta..."

"Sau câu truyện về Koronis ư?" Reyna nói "Ngài xứng đáng điều đó"

"Đúng thế" Meg đồng tình.

Ta thở dài "Hai người có sức ảnh hưởng kinh khủng lên nhau đấy"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.