LĂNG MỘ BẠO CHÚA - Trang 307

Ta gửi 1 nhịp điệu cảm thông và hối hận. Harpocrates làm nổ tung nó

với sự khinh miệt.

Chỉ bởi vì bọn ta cùng ghét Tam đầu chế không có nghĩa chúng ta là

bạn. Harpocrates chưa bao giờ quên sự độc ác của ta. Nếu không bị kìm
kẹp bởi bó rìu, ông hẳn đã làm nổ tung cả ta và bạn bè thành 1 màn sương
mịn những nguyên tử.

Ông cho ta xem hình ảnh đó với màu sắc sinh động. Ta có thể nói ông

đã thích thú khi nghĩ về điều này.

Meg cố gắng tham gia cuộc tranh cãi ngoại cảm của bọn ta. Ban đầu,

tất cả những gì cô gửi chỉ là một cảm giác bị cắt xén nỗi đau và lộn xộn.
Rồi cô xoay sở để tập trung. Ta thấy cha cô mỉm cười nhìn xuống cô, đặt
vào tay cô 1 bông hồng. Đối với cô, hoa hồng là biểu tượng của tình yêu,
không phải những bí mật. Rồi ta nhìn thấy cha cô chết trên những bậc thềm
của nhà ga Grand Central, bị giết bởi Nero. Cô gửi cho Harpocrates câu
chuyện cuộc đời mình, lưu giữ trong 1 vài bức ảnh vội vàng. Cô biết về
quái vật. Cô đã được nuôi dậy bởi Quái Thú. Dù cho Harpocrates ghét ta
nhiều thế nào - và Meg đồng ý rằng ta có thể thỉnh thoảng khá ngu ngốc -
chúng ta phải hợp tác để ngăn chặn Tam đầu chế.

Harpocrates xé vụn suy nghĩ của cô trong giận dữ. Sao cô dám nghĩ

mình hiểu được nỗi đau khổ của ông?

Reyna cố gắng tiếp cận kiểu khác. Cô chia sẻ kí ức của mình về lần

tấn công cuối của Tarquin ở Trại Jupiter: rất nhiều thương tích và thương
vong, xác họ bị lôi kéo bởi ngạ quỷ để sống lại làm vrykolakai. Cô bày tỏ
với Harpocrates nỗi sợ lớn nhất của mình: rằng sau tất cả những cuộc
chiến, sau những thế kỉ gìn giữ những truyền thống tốt đẹp nhất của La Mã,
Quân đoàn 12 phải đối mặt với buổi tối cuối cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.