LĂNG MỘ BẠO CHÚA - Trang 395

Giờ tàu của những tuần tra viên trên biển đã nhập tiệc, rẽ sóng để tiếp

cận lớp dầu tràn đang cháy. Cảnh sát và thêm những trực thăng tin tức xoay
chuyển xung quanh từ hàng tá các hướng khác nhau như thể đang bị kéo lại
bởi 1 cái nam châm. Màn Sương Mù chắc phải tăng ca xuyên đêm rồi.

Ta muốn được nằm xuống mặt đường và ngủ. Ta biết nếu làm vậy,

mình sẽ chết, nhưng ít nhất sẽ chẳng còn nỗi đau nào nữa. Ôi, Frank.

Và tại sao Artemis đã không đến giúp ta? Ta không giận cô. Ta quá

hiểu để biết tại sao thần có thể như thế, tất cả những lí do khác nhau khiến
họ không xuất hiện khi ngươi gọi. Tuy vậy, vẫn thật đau đớn, bị phớt lờ bởi
chính em gái mình.

Một cơn giận căm phẫn rung chấn từ suy nghĩ trong ta. Những con

pegasus đang nhìn ta chằm chằm. Con bên trái đã bị mù một mắt, thật tội
nghiệp, nhưng nó lắc dây cương và tạo ra một loại tiếng búng lưỡi như thể
muốn nói, VƯỢT LÊN CHÍNH MÌNH ĐI, ANH BẠN.

Con pegasus đã đúng. Những người khác đang chịu tổn thương. Một

vài người cần sự giúp đỡ của ta. Tarquin vẫn còn sống - ta có thể cảm nhận
được nó trong dòng máu nhiễm độc zombie này. Hazel và Meg hẳn vẫn
đang đánh nhau với đám xác sóng trên đường phố Rome Mới.

Ta có thể không giỏi bằng họ, nhưng ta phải thử. Hoặc ta có thể chết

cùng bạn bè mình, hoặc họ sẽ chặt đầu ta sau khi ta trở thành kẻ ăn não, mà
đó hoàn toàn là điều bạn bè nên làm cho nhau.

Ta đứng dậy và lảo đảo đi tới chỗ pegasus.

"Ta rất tiếc khi cậu phải trải qua chuyện này," ta nói với chúng. "Các

cậu là những sinh vật tuyệt đẹp và xứng đáng những thứ tốt đẹp hơn."

Một Mắt khụt khịt như thể nói, ANH NGHĨ THẾ HẢ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.