LẮNG NGHE TRONG GIÓ - Trang 159

bực mình. Tôi phê bình: “Mọi người hết giờ làm rồi cô mới đến,
đi làm muộn quá đấy”. Y Y bảo cô bận, xin phép tôi nghỉ, giấy
xin phép cô nhét vào khe cửa nhà tôi. Tôi nói: “Sau này nếu xin
nghỉ cứ nói với cô Tra, cô ấy là người giúp việc của cô đấy”. Sau
khi biết Tiểu Tra là đứa trẻ mồ côi, Y Y nói đùa: “Tại sao bên
cạnh tôi toàn là những người cách mạng vậy, là bởi tôi không đủ
tinh thần cách mạng hay sao? Cho nên mới bố trí một cô gái
cách mạng để giáo dục tôi, cải tạo tôi. Nhưng tôi là người không
thể cải tạo nổi, anh biết không?”.

Tôi nói: “Không ai cải tạo ai, nhưng đừng ai làm ai không vui.
Hôm nay là buổi họp đầu tiên của nhóm hành động mà cô
không đến, lần sau đừng thế nữa”.

Y Y nói: “Vậy lần sau anh cũng đừng thế, về nhà phải nhìn dưới
đất trước, để xem tôi viết giấy xin nghỉ không”.

Tôi nhìn cô ta: “Xem ra tôi phải khởi động một trình tự nhất
định, để cô biết tôi là ai, cô đến đây làm gì”.

Y Y cười, nói: “Đừng cáu, xin lỗi, biết rồi! Đúng là hôm nay em có
việc, anh thấy đấy, tối hôm qua mãi tận 4 giờ sáng em vẫn chưa
ngủ, là để làm cái này”. Nói rồi cô lấy từ trong người ra một tờ
giấy đưa cho tôi.

Tôi cầm tờ giấy, hỏi: “Đây là cái gì?”.

Y Y nói: “Đây là lá thư của em lấy tư cách của anh viết cho ông
Androv, tất nhiên lời lẽ của em, anh sửa thế nào cho hợp với
giọng anh, nhưng sự việc là thế. Tóm lại, em mong anh qua ông
Androv để tìm hiểu cuộc sống cá nhân bà L. Skin, ví dụ bà tôn
sùng nhà toán học nào nhất, thói quen trong cuộc sống, hoàn
cảnh gia đình, tình trạng hôn nhân... Tìm hiểu những điều đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.