LẮNG NGHE TRONG GIÓ - Trang 200

20

Trên đây tôi đã nói, thời trẻ tôi đã ba lần yêu, nhưng không
thành, về sau tổ chức phải giúp tôi giải quyết chuyện hôn nhân.
Nói thật, tôi không có kinh nghiệm đối với phụ nữ, nhất là đối
với con người “quậy phá” như Hoàng Y Y, tôi càng bối rối, không
biết phải thế nào. Nhưng tôi có vũ khí của tôi, vũ khí của tôi đó
là sự cố chấp. Rất nhiều thành công trong cuộc đời tôi có được là
nhờ sự cố chấp và kiếm tìm cố chấp. Tôi tin rằng, cái cố chấp của
tôi sẽ xử lí tốt quan hệ giữa tôi và Y Y, xử lí tốt quan hệ tình cảm
và lợi ích quốc gia.

Bây giờ nhìn lại, đấy là sai lầm lớn trong đời tôi, nếu không phải
là sai lầm, thì ít ra cũng là xử lí không thỏa đáng. Nhưng đặt vào
hoàn cảnh và tình cảnh lúc bấy giờ, tôi không “sai” liệu có được
không? Tôi chỉ có thể “sai”. Điều này tưởng chừng như ngược
đời. Nhưng bản thân việc phá khóa mật mã là ngược đời, ở 701,
những người sống ngược đời như tôi nhiều lắm. Tôi không hiểu
đó là sự cao cả vĩ đại của người 701 chúng tôi hay là bi kịch
trong cuộc sống.

Thôi, không nói xa xôi nữa, trở lại với câu chuyện.

Chiều hôm sau tôi đến bệnh viện thăm Y Y thì cô đã ra viện. Y Y
bị cảm, vào viện gấp, ra viện cũng nhanh chóng, được truyền
nước xong là khỏe. Từ bệnh viện ra, tôi do dự không biết có nên
đến thăm Y Y tại nhà hay không. Cuối cùng, trên góc độ một
lãnh đạo đơn vị, tôi quyết định đem trái cây đến thăm cô. Tôi
không biết có phải cô giận tôi hay cố ý tỏ ra lạnh lùng, nói năng
cay độc. Tôi hỏi thăm đã đỡ chưa, cô nhìn tôi với vẻ khinh
khỉnh: “Đỡ hay không việc gì đến anh, con người hèn kém như
tôi có chết anh càng vui mừng!”. Một câu nói khiến tôi sững sờ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.