LẮNG NGHE TRONG GIÓ - Trang 198

Y Y ngẩn ngơ nhìn tôi, ngả người như đổ vật ra phía sau sofa.

Tối hôm ấy Y Y ở trong phòng tôi hơn một tiếng đồng hồ rồi mới
uể oải đứng dậy ra về. Cô không nhìn quanh, chỉ đi thẳng, đi
như người mộng du. Cho đến khi cô khuất hẳn cuối hành lang,
tôi mới lặng lẽ về phòng mình.

Trên mặt bàn trà có một mảnh giấy, trên đó viết câu: Anh Thiên,
em hận anh!

Tôi vội quẹt diêm đứng quay lưng về phía bàn thờ Vũ để đốt
mảnh giấy.

Sáng hôm sau, tôi đến nhà ăn ăn sáng, chờ hồi lâu chẳng thấy Y
Y đâu, bất giác tôi hồi hộp lo lắng. Trong lúc tôi lo lắng nhìn
quanh thì Vương, Chủ nhiệm Trung tâm Huấn luyện đi tới, hỏi
tôi: “Này, nhà toán học mới đến của các anh tối hôm qua có
chuyện gì thế?”. Tôi lấy làm lạ tại sao người của Trung tâm Huấn
luyện ở cách xa Cục Giải mã chúng tôi lại hỏi như thế, tôi liền
lạnh nhạt hỏi lại: “Cô ấy thế nào?”. Vương nói, tối hôm qua anh
ta ở nhà khách về, lúc ấy đã gần 2 giờ sáng, trời mưa to, thấy Y Y
như người mất hồn đi dạo dưới mưa, người ướt như chuột lột,
khuyên bảo thế nào cô ấy cũng không chịu về.

Tôi biết tại sao, liền ăn vội mấy miếng rồi định đi hỏi Tiểu Tra
xem Y Y có chuyện gì. Nhưng không ngờ, sau khi ăn xong,
Vương ngồi bên tôi với vẻ muốn nghe tôi nói chuyện. Càng làm
tôi bất ngờ hơn là, chính cậu Vương, Chủ nhiệm Trung tâm
Huấn luyện, nói nhóm phá khóa mật mã Quang phục đã gây ra
nhiều phiền toái, suýt nữa thì nghiền nát tôi và Y Y. Ngay lúc ấy
tôi đã dự kiến chuyện này, kiên quyết bảo cậu ta đi khỏi nhà ăn.
Nhưng tôi không phải là nhà tiên tri để biết những gì xảy ra sau
đấy, ngay lúc ấy tôi chỉ rất ghét người khác muốn nghe ngóng
chuyện nội bộ của chúng tôi, nhất là chuyện có liên quan đến Y

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.