LẮNG NGHE TRONG GIÓ - Trang 226

Tôi ngồi xuống nghe cô nói. Việc thứ nhất, cô nói, cho dù cô ta
làm điều gì sai trái cũng mong tôi tha thứ; thứ hai, cô mong
chúng tôi xét lại, kỉ luật cậu Vương nhẹ thôi, đừng nặng tay như
thế, đừng đưa cậu ta đi nông trường lao động. Cô giải thích: “Sở
dĩ em có yêu cầu như vậy không phải là vì yêu anh ấy, mà cảm
thấy các anh kỉ luật anh ấy như thế là không công bằng, coi như
anh ấy chịu tội thay em, điều này em không đành lòng. Em
không muốn mắc nợ tình cảm của ai, càng không muốn để mọi
người coi em là con người bạc tình bạc nghĩa”.

Tôi nói: “Không thể được, đã quyết định kỉ luật và thông báo cho
mọi người biết rồi”.

Y Y nói: “Tội nhân lên đoạn đầu đài rồi vẫn còn có thể xoay
chuyển cơ mà”.

Tôi nói: “Chỉ trừ cô, không ai đồng tình với chuyện anh ta làm,
kể cả tôi”.

Y Y nhìn tôi, bỗng hạ giọng: “Nếu anh còn mong em phá khóa
mật mã Quang phục, thì em cũng mong các anh tôn trọng ý kiến
của em, hãy cho anh ấy một cơ hội”.

Tôi hỏi: “Có phải cô nói, nếu không nghe theo cô, cô sẽ không
tham gia phá khóa mật mã?”.

Y Y nói: “Em không phá nổi”.

Tôi bực tức đứng dậy, chỉ thẳng vào mặt cô, nghiêm giọng trách
cứ: “Cô Y Y, cô đừng chơi trò chữ nghĩa với tôi, tôi có thể nói thật
cho cô biết, xử lí kỉ luật cậu Vương là vì chuyện của cô. Sở dĩ
không xử lí cô là xét đến việc cô tham gia phá khóa mật
Quang phục, nếu vì thế mà cô không làm, cũng được, ngày
mai tôi gọi điện cho ông Thiết, để Tổng cục gửi thêm một văn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.