LẮNG NGHE TRONG GIÓ - Trang 231

tôi, cô liền kêu lên, anh sao thế, sắc mặt rất xấu, trong người
không được khỏe à? Tôi nói, lòng tôi không thanh thản. Cô
“Hừm” một tiếng, rồi cười tôi: “Trong lòng không thanh thản lại
đến tìm em, có tìm nhầm người không đấy? Ờ, nhưng mà đàn
ông độc thân biết tìm ai, tìm em thì tìm, dù sao em cũng là gái
cô đơn, người tám lạng bên nửa cân, như nhau cả thôi!”.

Tôi châm biếm: “Cô làm sao mà là gái cô đơn được?”.

Y Y nói: “Hôm nay sao anh lại quái gở như vậy?”.

Tôi nói: “Vì tức giận, tức giận trong người chưa có nơi xả”.

Y Y kinh ngạc nhìn tôi, nói: “Anh sao thế? Em có làm gì để anh
tức giận?”.

Mặt tôi sa sầm, hỏi hôm nay cô đi đâu. Cô ta ngớ ra, nói: “Hôm
nay chủ nhật, việc gì đến anh? Em vào rừng đi chơi, không được
hay sao?”. Tôi nói: “Tất nhiên là được, nhưng cô không được đi
lung tung, cô đi gặp người ta chứ gì”. Y Y tỏ ra cứng rắn: “Gặp ai?
Trong rừng có ma, em vào gặp ma đấy”.

Tôi cười nhạt: “Anh ta là ma à, nếu không là ma thì sao làm cô
mê mẩn đến vậy được. Chẳng còn ra sao cả, xa như vậy, sáng
sớm là đi ngay, băng qua núi, hàng mấy tiếng đồng hồ, liều
mạng đi qua khu rừng đầy rắn độc cũng chỉ vì một phần tử hủ
hóa trụy lạc cực điểm!”.

Y Y ngơ ngác, nói: “Tin tức của anh nhanh nhạy quá, xưa nay
làm việc gì em sẵn sàng chịu trách nhiệm, đúng vậy, em đến
thăm anh ấy thì sao nào? Không được à? Anh ấy đâu phải là
phạm nhân”.

Tôi nói: “Thăm tù cũng không đến lượt cô”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.