LẮNG NGHE TRONG GIÓ - Trang 233

Y Y nói: “Muốn, tại sao lại không? Không giấu gì anh, tôi còn
muốn hơn trước đây, anh có biết tại sao không? Tôi muốn làm
một người - nói theo cách của anh - anh hùng nổi danh, cứu
người cũng là cứu mình”.

Tôi nói: “Nhưng cô có một lòng một dạ làm việc hay không? Cô
tưởng mật mã Quang phục chỉ cần hai phép tính là xong hay
sao? Chỉ cần đùa cợt là xong thôi à? Chúng tôi phải mất bao tâm
sức mới lôi được cô về đây, coi cô là bảo bối, cho cô hưởng lương
cao, đãi ngộ tốt, còn có gì không phải? Chúng tôi cố gắng để hiểu
cô, tha thứ cho cô, về công tác cố gắng tạo mọi điều kiện cho cô,
mục đích là mong cô toàn tâm toàn ý làm việc. Nhưng cô đã làm
gì? Cô cứ gây hết chuyện nọ đến chuyện kia, hôm nay chuyện
này, ngày mai chuyện khác, hơi một chút là làm mình làm mẩy,
đòi bỏ việc, như vậy có phải là làm việc lớn hay không? Cô là
người hiểu biết, phải hiểu hơn ai hết đạo lí làm việc lớn phải lao
tâm khổ tứ, nhiệm vụ của chúng tôi đòi hỏi cô phải dồn hết tâm
huyết, đào xới tâm tư, nhưng cô đã dồn tâm huyết chưa? Cô cho
rằng mình là thần tiên, chỉ cần thổi phù một cái là nguyện vọng
trở thành hiện thực hay sao?”.

Y Y lặng lẽ cười: “Anh đưa ra nhiều đạo lí như vậy để làm gì? Em
tuy không phải thần tiên nhưng cũng không phải là đứa trẻ con,
đạo lí đó em hiểu, điều em không hiểu là anh dựa vào đâu để chỉ
trích em? Em đi chơi ngày chủ nhật, không đụng đến giờ hành
chính. Ngày chủ nhật em muốn làm gì tùy em, anh đâu có
quyền can thiệp?”.

“Nhưng điều ấy không có lợi để cô yên tâm công tác, cho nên tôi
có quyền can thiệp”.

“Em cho rằng không hề ảnh hưởng đến công tác, thậm chí còn
có tác dụng thúc đẩy”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.