LẮNG NGHE TRONG GIÓ - Trang 234

Y Y làm tôi không biết phải nói thế nào, chỉ biết trừng mắt nhìn
cô.

Y Y nói: “Anh đừng nhìn em như thế, anh Thiên, anh đừng dùng
suy nghĩ cá nhân để giải thích hành vi của người khác. Tục ngữ
có câu, mỗi người một nết, có đủ kiểu người, em khẳng định em
không giống anh, để thực hiện một lí tưởng nào đó mà vứt bỏ
tất cả, ngăn cấm dục vọng, có thể không màng đến gia đình, làm
việc ngày đêm. Nếu em giống như anh thì sẽ không làm được
bất cứ việc gì, đấy là cách của anh, không phải của em. Đường
lên trời không phải chỉ có một, thế giới này mèo có đường đi của
mèo, chó có đường đi của chó, anh đi đường cái quan, em qua
cầu độc mộc, không ai đụng đến ai, can cớ gì mà anh hoa tay
múa chân?”.

Tôi tức tối nhìn cô hồi lâu, cuối cùng nghiến răng nghiến lợi,
nói: “Thôi được, cô cứ đi, từ nay về sau ngày nào cô đi cũng
được”.

Y Y lại tỏ ra thanh thản, nói: “Em cần gì ngày nào cũng đi, cứ
đến chủ nhật là em đi”.

Tôi nói: “Chả phải cô muốn sống với anh ta sao? Ngày nào cũng
đi là ổn chứ gì?”.

Y Y nói: “Em còn phải làm việc, phải phá khóa mật mã Quang
phục
. Anh chẳng nói là, em phá được mật mã Quang phục thì sẽ
cứu được anh ấy là gì? Đến lúc ấy chúng em sẽ lấy nhau, đi khỏi
nơi này, bắt đầu cuộc sống mới, không phải sống những ngày
người không ra người, ma không ra ma như thế này nữa”.

Tôi nghe mà cứ ngây ra, không ngờ đến lúc này cô ta vẫn mê
muội với ý nghĩ như thế. Tôi nổi giận bỏ đi, nếu không bỏ đi,
chắc chắn cô ta làm tôi nổ tung lên mất...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.