trong một đêm cả thế giới biến thành màu đen trong mắt ông,
tuy đã điều trị đủ cách, nhưng vẫn không khỏi, đi lại vẫn phải
nhờ gậy, nói gì đến làm việc. Ông buộc phải rời khỏi 701. Ông rời
khỏi đơn vị nhưng để lại đây khá nhiều thứ, như tuổi xuân, tài
năng, tình cảm của ông, và cả những bức điện thu phát, nhật kí,
tư liệu suốt trong mười hai năm... Có những thứ sẽ lại vĩnh viễn,
có thứ để lại tạm thời, ví dụ thư từ, nhật kí, hôm nay ông có thể
mang về. Là bởi ông đã có trong danh sách giải mật.
Về sau tôi biết, ông là học trò của ông Trần Nhị Hồ, tên là Thi
Quốc Quang. Điều càng khiến tôi vui là, trong số những đồ vật
của ông được giải mật hôm đó có rất nhiều thư từ và nhật kí có
liên quan đến ông Hồ. Tôi có thể tưởng tượng ra, ngày giải mật
của ông Hồ sẽ không còn xa. Nhưng trước khi đến cái ngày
không xa ấy, chúng tôi chỉ có thể dựa vào những văn bản giải
mật có liên quan đến ông Hồ để gián tiếp ghi lại chuyện ông.
Điều làm tôi nghi ngờ là, tuy chỉ như một cái bóng, nhưng tôi
vẫn có thể cảm nhận rõ ràng và mạnh mẽ, chủ nhân của “cái
bóng” này là một con người phi phàm, một người phá khóa mật
mã vô cùng thần kì, không như ông An Tại Thiên, Thủ trưởng
cơ quan đã nói. Trong câu chuyện của ông Thiên tôi cảm thấy
con người Trần Nhị Hồ rất mờ nhạt, có thể vì ông quá nhấn
mạnh đến Hoàng Y Y, nên vô hình trung làm mờ nhạt hình ảnh
ông Hồ. Cũng có thể do những nguyên nhân khác mà tôi không
biết. Nhưng có một điểm rõ ràng, sau khi được đọc những tài
liệu của ông Thi Quốc Quang, tôi vô cùng kính trọng ông Trần
Nhị Hồ.
1. VÀI TRANG NHẬT KÍ