LẮNG NGHE TRONG GIÓ - Trang 354

một dòng sông nhỏ nước trong vắt, lấp lánh nắng vàng. Tôi biết
đây là kí ức thơ mộng của quê tôi, nó vẫn thường xuất hiện khi
tôi cảm nhận hồn nhạc Strauss, lúc này nó đang gọi dậy một
ánh mắt nồng nàn, trên người có cái gì đó đang dần dần bốc
cháy. Tôi tham lam nhìn cô ta, mong hiểu được hàm ý bề ngoài
của cô.

Một lúc sau tôi có thêm phát hiện mới, người con gái xinh đẹp
trước mắt không đơn giản nhạt nhẽo như lúc ban đầu, cô có gì
đó rất bí ẩn, phức tạp, muốn nhìn thấu phải nhìn từng phần
khuôn mặt cô ta. Khuôn mặt cô gái có hai điểm thật rõ nét: Đôi
mắt và hai lúm đồng tiền. Khi ngắm nửa dưới khuôn mặt cô, ta
sẽ thấy đôi lúm đồng tiền ngọt ngào và sinh động làm cho
khuôn mặt xinh xắn, thân thiết, đáng yêu, trở thành một cô gái
đẹp, ngây thơ, không chút ưu tư lo lắng, bề ngoài nồng nhiệt,
nội tâm trong sáng, có thể một người con trai có tiền tài và
quyền thế sẽ được cô yêu. Nhưng khi ánh mắt của ta xê dịch lên
phía trên, tập trung nhìn vào đôi mắt, hồi lâu, sẽ rất kinh ngạc
phát hiện một trí tuệ - trí tuệ của người trưởng thành - đang
ngự trị trên khuôn mặt, lạnh lùng, bình tĩnh, sâu sắc là tất cả ở
cô. Người con trai nhàn rỗi vô vị sẽ chán ghét, bởi sợ trí tuệ thử
thách. Từ khuôn mặt này, tôi trông thấy hai thế giới cách biệt,
một vui tươi, dí dỏm và cởi mở biểu thị tình cảm của cô; một
nữa là sự dồn nén và cô đơn, dồn nén và cô đơn khiến cô trở nên
nhạy cảm, hoài nghi, để lại nét u buồn, cảm thương. Kết nối hai
thế giới đó lại, tôi cảm thấy nội tâm của cô mang nét phong lưu
sang trọng, một nét kiêu sa lắng đọng, không phải là cái kiêu sa
thoáng hiện. Lúc ấy tôi muốn cô quay lại để hỏi thăm quê cô ở
đâu, bởi tôi đã bị thu hút bởi những nét đặc sắc ở cô.

Tôi rất mong cô tên là Bồ Câu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.