LẮNG NGHE TRONG GIÓ - Trang 72

Giống như tôi đã thành công khi phát hiện Bỉnh ở làng Lục Gia
Yến và thay đổi cuộc đời cậu, tôi lại thành công lần thứ hai trong
việc thay đổi số phận của cậu. Nói thật, cô Phương không đẹp,
cư xử với mọi người cũng không phải là khéo léo, nhưng cô có
đủ tình yêu thương và lòng kiên nhẫn. Cô chăm sóc Bỉnh không
chút băn khoăn suy tính, mọi người trông thấy Bỉnh ăn mặc gọn
ghẽ hơn, sạch sẽ hơn, sắc mặt mỗi ngày một sáng sủa, có sức
sống. Cậu ta đang được hưởng những năm tháng mãn nguyện
nhất trong đời. Hai năm sau, Bỉnh lại hạnh phúc được làm cha.

Xét đến hoàn cảnh đặc biệt của Bỉnh, tổ chức thể theo nguyện
vọng của Phương, cho cô nghỉ hai năm để về quê sinh con, trong
thời gian đó cô được hưởng nguyên lương cộng thêm mỗi tháng
mười đồng nuôi con nhỏ.

Phương về nhà được ít lâu, đơn vị nhận được một bức điện như
sau: “Vui mừng báo tin đã sinh một cháu trai, hai mẹ con đều
bình an. Phương”.

Tôi là hàng xóm của Bỉnh, ngày nào cũng sang thăm cậu ta. Tôi
nói với cậu cần vụ được phân công chăm sóc Bỉnh, hơn nữa tôi
cũng chú ý, từ hôm nhận được điện của Phương, ngày nào cậu ta
cũng xếp chim bồ câu bằng vỏ bao thuốc lá đã hút hết, mỗi một
bao thuốc lá là một con chim bồ câu, chim bồ câu để trên bàn,
trên đầu giường, hay bất cứ chỗ nào có thể để. Về sau quá nhiều,
nhiều đến nỗi không còn chỗ để, cậu cần vụ dùng một sợi chỉ đỏ
xâu lại, treo nơi tay vịn cầu thang, treo lên trần nhà, treo vào
những chỗ có thể treo. Lúc Phương đưa con về đơn vị, cả căn
nhà của Bỉnh treo đầy bồ câu đủ màu sắc, có người đếm được
năm trăm bốn mươi ba con. Tức là, đứa bé đã ra đời được năm
trăm bốn mươi ba ngày, Bỉnh được thấy đứa con yêu quý mà cậu
cầu mong. Đứa bé xinh xắn, nhất là đôi mắt sáng càng làm mọi
người yêu quý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.